Mỗi người vốn đều là một cá thể độc lập. Trong khi chúng ta dần dần khôn lớn, và bắt đầu tìm thấy một cá thể khác, chúng ta vì một thứ mang tên là “tình yêu” để kết hợp hai bên thành một quần thể nhỏ. Thời thanh xuân cống hiến cho sự nghiệp, trung niên cống hiến cho con cái, không biết có bao nhiêu bậc cha mẹ đã thực sự được hưởng thụ cuộc sống riêng của mình? Đợi đến khi tất cả đã hoàn thành và có thể ngừng nghỉ thì mới phát hiện ra mình chẳng thể cử động được nữa, và những năm tháng hoàng kim cũng đã qua đi.
Chúng ta thực ra không phải thực sự trưởng thành, chúng ta chỉ là học cách giả vờ trước mặt người khác. Trên bước đường tương lai, nếu muốn học cách sống trưởng thành thì tuổi trẻ phải biết cách gánh vác trách nhiệm, gánh vác cuộc sống của chính mình, gánh vác hoài bão của bản thân, gánh vác những gánh nặng của hiện thực tàn nhẫn mà bạn sắp sửa dấn thân vào.
One must work and dare if one really wants to live.
Anh phải lao động và táo bạo nếu anh thực sự muốn sống.
Người bạn chân thực luôn luôn là: Khi bạn lầm lỗi, người đó không nghĩ là bạn thường xuyên làm như vậy.
The man who insists upon seeing with perfect clearness before he decides, never decides. Accept life, and you must accept regret.
Người khăng khăng muốn thấy rõ mọi thứ trước khi quyết định sẽ chẳng bao giờ quyết định. Chấp nhận cuộc sống, và bạn phải chấp nhận sự hối hận.
Thực ra, cuộc đời này dài như vậy, ai yêu ai, ai không yêu ai, chuyện này thật sự không nói rõ được. Nếu hai người ở bên nhau, có thể cố gắng tiếp nhận đối phương, bao dung những khuyết điểm và sai lầm của đối phương, cùng tránh gây tổn thương cho nhau, không hẳn đã không là tình yêu.
Love is like salted water; the more you drink the more your thirst increases.
Tình yêu cũng giống như nước muối; càng uống càng khát.