Yêu thực sự, cũng không phải là cùng nhau trải qua phong hoa tuyết nguyệt môi chạm môi, tay nắm tay. Mà là biết người đó cần gì, yên lặng làm, hiểu được tâm sự của người đó, lẳng lặng lắng nghe người đó nói… Cũng không cần thề thốt thiên trường địa cửu, biển cạn đá mòn, chỉ cần lúc mình vui vẻ, cũng có thể nghe thấy tiếng người đó cười…
Sẽ đến lúc chúng ta hiểu ra lời yêu vụng về nhất là lời yêu mong được đáp lại. Bởi tình yêu đó, rốt cục, cũng chỉ là ước muốn chiếm hữu.Lời yêu chân thành nhất, ngược lại, chẳng đòi hỏi và mong cầu gì. Vì chỉ cần nhìn thấy nhau và biết rằng chúng ta vẫn còn sống dưới chung bầu trời, ướt cùng một cơn mưa, là đủ.
Bạn bảo rằng bạn yêu người yêu một trăm phần trăm. Được, hảy mổ xẻ cơ thể người ấy ra xem thử bạn còn được yêu bao nhiêu phần trăm. Hoặc nếu bạn quá thương nhớ khi cô ta xa bạn, thì tại sao bạn không bảo cô ta gửi cho bạn một bộ phận của cô ta. Mỗi khi bạn nhớ cô ta thì hãy dở bộ phận ra ngửi. Ghê tởm chưa? Đó là cái mà bạn yêu thương đấy! Cái gì làm cho tim bạn đập như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực mỗi khi gặp một cô gái hấp dẫn hay ngửi mùi nước hoa của cô ta? Sức mạnh nào vậy? Nó kéo hút bạn, nhưng bạn buông xuôi, không hề chống lại. Cuối cùng bạn phải trả một giá rất đắt. Bạn hiểu chứ?
You say you love your girlfriend one hundred percent. Well, turn her inside out and see how many percent of her you still love. Or if you miss your lover so much when she’s not with you, then why not ask her to send to you a vial of her faeces in it. In that way, whenever you think of her with longing, you can open the vial and smell it. Disgusting? What is it, then that you love? What is it that makes your heart pound like a rice pounder every time a girl with a really attractive figure comes walking along or you smell her perfume in the air? What is it? What are these forces? They pull and suck you in, but you don’t put up a real fight, do you? There’s a price to pay it in the end, know!
Thứ đối lập với tình yêu không phải là thù hận. Thứ đối lập với thù hận không phải là tình yêu. Thứ đối lập với cả hai là sự thờ ơ. Không quan tâm tới bất cứ điều gì, dù là tiêu cực hay tích cực.
The opposite of love is not hate. The opposite of hate is not love. The opposite of both is indifference. Lack of caring for anything at all, positive or negative.
Đam mê và tình yêu đi hướng trái ngược nhau. Tình yêu là chiếc lưới thả trên vĩnh cửu, đam mê là mánh lới để tránh mệt mỏi đánh lưới. Đúng theo bản tính của chúng, tình yêu cố gắng để kéo dài đam mê mãi mãi. Trái ngược, đam mê lại căm ghét gông xiềng của tình yêu.
Desire and love act at cross purposes. Love is a net cast on eternity, desire is a stratagem to be spared the chores of net weaving. True to their nature, love would strive to perpetuate the desire. Desire, on the other hand, would shun love’s shackles.
Tình yêu rốt cuộc là đắng hay ngọt, là cho đi hay nhận lại? Với tôi, tình yêu là một thanh sô cô la Bỉ, khi mới cắn thì đắng líu cả lưỡi nhưng ngậm trong miệng khi vị nó tan ra thật ngọt, thật thơm. Tình yêu cũng vậy đó, là sự giao hòa cộng hưởng giữa đắng và ngọt, có cho đi rồi mới nhận lại, như vậy, tình yêu mới thêm bền lâu.
Có những tình yêu, lúc yêu thì rầm rầm rộ rộ, gắn bó keo sơn, nhưng đến lúc hạ màn, trong lòng chẳng lưu lại vết tích, cùng lắm trở thành câu chuyện cười của buổi trà dư tửu hậu.
Có những tình yêu, lúc yêu hết sức nhẹ nhàng, tĩnh lặng như nước, nhưng sau khi chia tay sẽ trở thành nỗi đau không thể xóa nhòa, dù không chạm vào cũng nhói buốt trong lòng.
‘Nếu’ và ‘như’ là hai từ thật vô hại khi tách biệt. Nhưng khi nối chúng vào nhau, chúng mang thứ quyền năng có thể ám ảnh bạn cả cuộc đời: ‘Nếu như?’… Tôi không biết câu chuyện của bạn kết thúc thế nào, nhưng tôi biết nếu điều bạn đã cảm nhận là tình yêu – tình yêu chân thực – thì không bao giờ là quá muộn. Nếu đã là chân thực thì tại sao nó lại không phải là thực lúc này? Bạn chỉ cần có lòng can đảm để đi theo trái tim mình… Tôi không biết tình yêu chân thực như thế nào… thứ tình yêu khiến ta sẵn sàng để những người thân thiết lại phía sau, thứ tình yêu khiến ta vượt đại dương vì nó… nhưng tôi muốn tin rằng nếu có lúc nào tôi cảm nhận được nó, tôi sẽ có dũng khí để nắm giữ nó. Tôi mong bạn cũng có dũng khí để nắm giữ tình yêu của mình, Claire. Và nếu bạn không thể, tôi mong một ngày nào đó bạn sẽ có thể.
‘What’ and ‘if’ two words as nonthreatening as words come. But put them together side-by-side and they have the power to haunt you for the rest of your life: ‘What if?’… I don’t know how your story ended. But I know that if what you felt then was love – true love – then it’s never too late. If it was true then it why wouldn’t it be true now? You need only the courage to follow your heart… I don’t know what a love like that feels like… a love to leave loved ones for, a love to cross oceans for… but I’d like to believe if I ever felt it. I’d have the courage to seize it. I hope you had the courage to seize it, Claire. And if you didn’t, I hope one day that you will.
Những lạc thú của tình yêu là nỗi đau trở thành đáng khao khát, nơi mà ngọt ngào và đau khổ hòa lẫn, và bởi vậy tình yêu là sự điên rồ tự nguyện, là thiên đường trong địa ngục, và địa ngục chốn cõi tiên – nói ngắn gọn, là sự hài hỏa của những khao khát đối lập, tiếng cười buồn thảm, viên kim cương mềm mại.
The pleasures of love are pains that become desirable, where sweetness and torment blend, and so love is voluntary insanity, infernal paradise, and celestial hell – in short, harmony of opposite yearnings, sorrowful laughter, soft diamond.
Tình yêu giống như viên ngọc đẹp, những thứ chưa được mài giũa thì vẫn có những vết rạn nứt tự nhiên, không thể hoàn mỹ không trầy xước được. Vết nứt vẫn không làm ngọc mất đi vẻ đẹp, tiếp nhận nó, đó mới là quá trình học yêu. Tình yêu của mỗi người dường như đều đi từ hoàn mỹ đến chỗ không hoàn mỹ, rồi lại quay trở về với sự hoàn mỹ, trong quá trình đó, không ngừng có những biến đổi khó lường, trong quá trình biến đổi khó lường đó luôn có những thăng hoa.
[Lời nói dối tốt nhất chính là hứa hẹn.]
Nếu một người nói yêu bạn, đợi anh ta tận tình chăm sóc bạn rồi hẳn tin.
Nếu một người hứa dẫn bạn đi đâu đó, đợi anh ta mua xong vé máy bay rồi hãy vui.
Nếu một người nói muốn cưới bạn, đợi anh ta cầm sẵn nhẫn quỳ gối cầu hôn rồi mới cảm động.
Chúng ta đã qua rồi cái thời yêu bằng tai, tình yêu không phải bằng lời nói là được. Trăm câu nói “Anh sẽ cho em” cũng không bằng một hành động “Em cầm lấy đi”. Ngàn cái tương lai tươi đẹp cũng không bằng một hiện tại ấm áp.