Đức hạnh là kết quả của thói quen. Chúng ta chính trực nhờ làm những hành động chính trực, ôn hòa vì làm những hành động ôn hòa, can đảm nhờ làm những hành động can đảm.
Moral excellence comes about as a result of habit. We become just by doing just acts, temperate by doing temperate acts, brave by doing brave acts.
Về bản chất, con người là loài động vật mang tính xã hội; một cá nhân phi xã hội một cách tự nhiên và không phải tình cờ thì hoặc ở dưới sự chú ý của chúng ta hoặc ở trên con người. Xã hội là điều gì đó đi trước cá nhân. Bất cứ ai không thể sống cuộc sống thông thường hoặc độc lập quá mức cần thiết, và vì vậy không hòa vào xã hội, người đó hoặc là thú dữ, hoặc là thần thánh.
Man is by nature a social animal; an individual who is unsocial naturally and not accidentally is either beneath our notice or more than human. Society is something that precedes the individual. Anyone who either cannot lead the common life or is so self-sufficient as not to need to, and therefore does not partake of society, is either a beast or a god.
Đem tiền đi cho là chuyện dễ dàng và nằm trong khả năng của bất cứ ai. Nhưng quyết định người được cho, cho bao nhiêu và khi nào, vì mục đích nào và như thế nào, không phải nằm trong khả năng của tất cả, và cũng không phải chuyện dễ dàng.
To give away money is an easy matter and in any man’s power. But to decide to whom to give it and how large and when, and for what purpose and how, is neither in every man’s power nor an easy matter.
Friendship is a single soul dwelling in two bodies.
Tình bạn là một tâm hồn ngự trong hai thể xác.
Người thông minh bao giờ cũng đồng ý với người thông minh khác, còn kẻ ngu ngốc thì thường không đồng ý với cả người thông minh lẫn người ngu ngốc. Cũng tương tự như vậy, tất cả những đường thẳng luôn luôn trùng lên nhau, còn những đường cong thì không bao giờ trùng nhau, cũng không bao giờ trùng với đường thẳng.
Giả dụ như tất cả mọi người đều ốm bệnh và loạn trí, trừ một hoặc hai người khỏe mạnh và minh mẫn. Lúc đó, chính hai người này sẽ bị nghĩ là ốm bệnh và loạn trí chứ không phải những người còn lại!
Suppose, then, that all men were sick or deranged, save one or two of them who were healthy and of right mind. It would then be the latter two who would be thought to be sick and deranged and the former not!
Phần đông con người theo bản năng dễ bị lung lạc bởi nỗi sợ hơn là bởi sự kính trọng, và kiềm chế trước cái ác vì sợ sự trừng phạt mà nó mang đến hơn là bởi sự dơ bẩn của nó.
The generality of men are naturally apt to be swayed by fear rather than reverence, and to refrain from evil rather because of the punishment that it brings than because of its own foulness.