Sự ưu việt là một sở trường đạt được nhờ rèn luyện và tạo thành tập tính. Chúng ta không hành động đúng vì chúng ta có ưu điểm hay sự ưu việt, mà chúng ta có chúng vì đã hành động đúng. Chúng ta là điều chúng ta làm lặp đi lặp lại. Vì thế, sự ưu việt không phải là một hành động, mà là một thói quen.
Excellence is an art won by training and habituation. We do not act rightly because we have virtue or excellence, but we rather have those because we have acted rightly. We are what we repeatedly do. Excellence, then, is not an act but a habit.
Chúng ta sống trong những việc ta làm, không phải trong năm tháng; trong suy nghĩ, không phải trong hơi thở; trong cảm xúc, không phải trong những con số trên mặt đồng hồ. Chúng ta đếm thời gian bằng những nhịp tim. Người sống nhiều nhất là người tư duy nhiều nhất, cảm nhận cao thượng nhất, và hành động tốt đẹp nhất.
We live in deeds, not years; in thoughts, not breaths; in feelings, not in figures on a dial. We should count time by heart throbs. He most lives who thinks most, feels the noblest, acts the best.
Người thông minh bao giờ cũng đồng ý với người thông minh khác, còn kẻ ngu ngốc thì thường không đồng ý với cả người thông minh lẫn người ngu ngốc. Cũng tương tự như vậy, tất cả những đường thẳng luôn luôn trùng lên nhau, còn những đường cong thì không bao giờ trùng nhau, cũng không bao giờ trùng với đường thẳng.
Wishing to be friends is quick work, but friendship is a slow – ripening fruit.
Mong trở thành bạn của nhau thì rất nhanh nhưng tình bạn là một loại quả chín chậm.
Tính cách cho chúng ta các phẩm chất, nhưng chỉ trong hành động – điều ta làm – mà ta mới hạnh phúc hay ngược lại. … Tất cả hạnh phúc và đau khổ của con người đều mang hình dáng của hành động.
Character gives us qualities, but it is in actions – what we do – that we are happy or the reverse. … All human happiness and misery take the form of action.
Phần đông con người theo bản năng dễ bị lung lạc bởi nỗi sợ hơn là bởi sự kính trọng, và kiềm chế trước cái ác vì sợ sự trừng phạt mà nó mang đến hơn là bởi sự dơ bẩn của nó.
The generality of men are naturally apt to be swayed by fear rather than reverence, and to refrain from evil rather because of the punishment that it brings than because of its own foulness.
Cho dù chúng ta học làm gì, ta cũng học bằng cách bắt tay vào thực hiện; ví dụ con người trở thành thợ xây nhờ xây dựng, và trở thành nhạc sĩ đàn hạc nhờ chơi đàn hạc. Cũng như vậy, nhờ làm những hành động chính trực mà chúng ta trở nên chính trực; nhờ làm những hành động có kiểm soát, chúng ta biết kiểm soát bản thân; và nhờ làm những hành động can đảm, chúng ta trở nên can đảm.
Whatever we learn to do, we learn by actually doing it; men come to be builders, for instance, by building, and harp players by playing the harp. In the same way, by doing just acts we come to be just; by doing self-controlled acts, we come to be self-controlled; and by doing brave acts, we become brave.
Có một sự khác biệt nhỏ giữa người và người, nhưng khác biệt nhỏ ấy tạo ra khác biệt lớn. Khác biệt nhỏ là thái độ. Khác biệt lớn là việc nó tích cực hay tiêu cực.
There is little difference in people, but that little difference makes a big difference. The little difference is attitude. The big difference is whether it is positive or negative.