Không phải ai cũng tốt đẹp, nhưng luôn có điều gì đó tốt đẹp trong bất cứ ai. Đừng bao giờ vội vã phán xét người khác bởi vì vị thánh nào cũng có một quá khứ và kẻ tội đồ nào cũng có một tương lai.
Everyone may not be good, but there’s always something good in everyone. Never judge anyone shortly because every saint has a past and every sinner has a future.
Ngôn từ! Chỉ là ngôn từ mà thôi! Chúng mới kinh khủng làm sao! Rõ ràng, sống động, và tàn nhẫn làm sao! Người ta không thể trốn khỏi chúng. Và vậy mà trong chúng có phép màu tinh tế làm sao! Chúng dường như có thể trao hình hài cho những thứ vô hình dáng, và tự thân có âm nhạc cũng ngọt ngào như tiếng đàn viôn hay tiếng sáo. Chỉ là ngôn từ mà thôi! Còn có thứ gì thực hơn ngôn từ sao?
Words! Mere words! How terrible they were! How clear, and vivid, and cruel! One could not escape from them. And yet what a subtle magic there was in them! They seemed to be able to give a plastic form to formless things, and to have a music of their own as sweet as that of viol or of lute. Mere words! Was there anything so real as words?
Anyone can sympathize with the sufferings of a friend, but it requires a very fine nature to sympathize with a friend’s success.
Bất kỳ ai cũng có thể thông cảm với những nỗi khổ đau của một người bạn, nhưng để có thể vui chung với thành công của bạn mình thì cần phải có một bản tính tử tế.
Cái đẹp là thứ duy nhất mà thời gian không thể làm tổn hại. Triết lý sẽ rơi rụng như cát, tín ngưỡng sẽ không ngừng bị thay thế, nhưng cái đẹp luôn là niềm vui suốt vĩnh hằng.
Beauty is the only thing that time cannot harm. Philosophies fall away like sand, creeds follow one another, but what is beautiful is a joy for all seasons, a possession for all eternity.
Luôn luôn! Đó là một từ đáng sợ. Nó khiến tôi run lên khi nghe thấy nó. Phụ nữ thích dùng nó. Họ làm hỏng mọi cuộc tình lãng mạn khi cố gắng biến cuộc tình thành vĩnh cửu. Nó cũng là một từ vô nghĩa nữa. Sự khác biệt duy nhất giữa đoạn tình chóng vánh và đam mê suốt đời là đoạn tình chóng vánh tồn tại dài hơn chút xíu.
Always! That is a dreadful word. It makes me shudder when I hear it. Women are so fond of using it. They spoil every romance by trying to make it last forever. It is a meaningless word, too. The only difference between a caprice and a life-long passion is that the caprice lasts a little longer.