Những đoạn trích dẫn hay và độc đáo trong các tác phẩm văn học, điện ảnh hoặc, lời nói của người nổi tiếng.Tất cả được tập hợp để tạo nên kho tàng những trích dẫn hay của DanhNgon.Net
Em không thấy vui, chỉ thấy lạc lõng. Thế giới ngoài kia không có thứ em tìm kiếm…
Buổi sáng anh đập chết một con muỗi đang máu chảy đầm đìa ở trên giường rồi lẩm bẩm:
“Dù em đã mang trong mình giọt máu của anh, nhưng anh vẫn phải giết em, vì anh đã có người yêu rồi.”
Tôi không muốn làm một người phụ nữ thông minh. Cũng chẳng muốn là người giỏi giang, tháo vát. Bọn họ thường rất cô đơn. Cứ chống chọi một mình với thế giới để bảo vệ sự tổn thương của chính mình. Đàn ông của họ cũng chẳng phải loại tầm thường. Chính vì vậy mà ngày nào cũng là một cuộc đấu trí. Thử hỏi có phức tạp không? Chi bằng có thể ngồi xuống cùng nhau, nói chuyện nấu súp, làm vườn, tăng cân, bỏ trốn…
Buồn bã – là do luôn lấy lỗi lầm của người khác để trừng phạt bản thân mình.
Phiền muộn – là do luôn dùng quá khứ đã qua để hành hạ chính mình
Hối hận – là do luôn đem những chuyện đã xảy ra không thể thay đổi được rồi trách móc bản thân.
Lo lắng – là do luôn lấy những điều sợ bóng sợ gió để dọa bản thân mình.
Cô đơn – là do luôn tự giam bản thân vào một nhà ngục do chính mình tạo ra.
Tự ti – là do luôn lấy ưu điểm của người khác so với khuyết điểm của bản thân.
Hãy gạt bỏ hết những điều trên, có lẽ cuộc sống của bạn sẽ nhẹ nhàng vui vẻ hơn một chút chăng?
Gia đình không phải luôn luôn là những người cùng một dòng máu. Đó là những người hiện diện trong cuộc đời bạn mong muốn bạn ở lại trong cuộc đời họ; những người chấp nhận con người thật của bạn. Đó là những người sẵn sàng làm bất cứ điều gì để nhìn thấy nụ cười của bạn và yêu thương bạn cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa.
Em à, theo anh thấy, thứ ấm áp nhất trên cõi đời này không phải là một cái ôm, mà chính là một cái chăn. Nó rất trung thành, khi em lạnh, nó sẽ luôn ở bên em, trừ khi em nóng, thích ngủ nude, em ruồng rẫy nó. Còn ôm ấp á? Cái đứa ôm em sẽ có ngày trao hơi ấm cho đứa khác thôi, bất chấp em có nude chạy theo van nài nó.
Điều đáng sợ nhất mà một người phải đối diện không phải là thất bại hay mất mát. Mà chính là lúc tỉnh giấc mỗi buổi sáng, không mong muốn gì, không khát khao gì. Bởi vì trái tim rỗng toác. Bất mãn với cả chính bản thân mình. Khi ấy, có lẽ điều kỳ diệu là một từ ngữ quá xa xỉ và nực cười. Nhưng rồi, chúng ta cũng phải tự cứu chính mình thôi. Bạn luôn có sự lựa chọn, ngay cả khi cùng cực nhất. Là đứng lên và đi hay đứng lại rồi bị quên lãng. Quyền quyết định thuộc về bạn
Một mình trên đường là nỗi cô đơn tuyệt vời nhất. Bồng bềnh. Phiêu diêu. Cảm giác không ai theo kịp mình, thấy mình như con bướm cứ chập chờn, chập chờn, không ai nắm bắt được. Vậy là không cần diễn, không cần đối phó; vậy là gương mặt cứ mềm ra, ngây ngây; vậy là ý nghĩ mông mênh, vu vơ không ra đầu cuối, đang nhớ người này, sực nhớ người kia…
Bạn có bao giờ biết thế giới của mình sẽ trở nên thế nào khi với bạn chỉ cần một người là đủ hay chưa? Chính là khi bạn nhắm mắt mình lại và hơi ấm của người bên cạnh là mọi điều mà bạn hằng ước ao mong chờ. Cách mà anh ta gọi tên bạn, cách anh ta đặt tay lên hông bạn khi băng qua đường, cách anh ta khẽ chạm lên tóc bạn, cách anh ta hỏi: “Em đã ăn gì chưa?”, cách anh ta nhìn bạn trìu mến… từng chút một ở lại trong cuộc đời bạn. Mãi mãi…