Từ khóa: Những trích dẫn hay

Những đoạn trích dẫn hay và độc đáo trong các tác phẩm văn học, điện ảnh hoặc, lời nói của người nổi tiếng.Tất cả được tập hợp để tạo nên kho tàng những trích dẫn hay của DanhNgon.Net

Đừng bao giờ xem nhẹ nỗi đau của ai. Bởi vì trong thực tế, ai cũng có nỗi khổ riêng. Chỉ là một số người giỏi che dấu hơn người khác mà thôi.

Tác giả:
Từ khóa:

All I want is to have the person I love the most to love me the most. It feels like it will never happen.
Tất cả những gì tôi muốn là có một người mà tôi yêu nhất và cũng yêu tôi nhất.Tôi cảm thấy điều ấy sẽ chẳng bao giờ xảy ra.

Em muốn cho anh biết rằng em là một đứa con gái u sầu, thất thường, hẹp hòi, ghen tuông, cùng nhiều tính xấu khác, và em muốn anh hứa với em rằng anh có thể chịu đựng tất cả chuyện đó, bởi vì khi đó em là chính em, và anh là người em cần.

Sẽ có lúc bạn buồn mà chẳng biết tại sao. Cảm giác giống như đã đánh rơi thứ gì đó rất quan trọng nhưng chẳng thể nhớ đó là gì

Tác giả:
Từ khóa:

Trong đời người ta sẽ bị ném đá một vài lần, đau lắm lắm nhưng chết vì mấy cục đá đó thì lãng phí quá…

Một mình trên đường là nỗi cô đơn tuyệt vời nhất. Bồng bềnh. Phiêu diêu. Cảm giác không ai theo kịp mình, thấy mình như con bướm cứ chập chờn, chập chờn, không ai nắm bắt được. Vậy là không cần diễn, không cần đối phó; vậy là gương mặt cứ mềm ra, ngây ngây; vậy là ý nghĩ mông mênh, vu vơ không ra đầu cuối, đang nhớ người này, sực nhớ người kia…

Phải có cái gì đó mất đi, người ta mới nhận ra những ngày bình thường là hạnh phúc ♥

Quên không có nghĩa là xóa sạch ký ức, quên là không để nó vương vấn trong tâm trí chúng ta nữa. Quên cũng không có nghĩa là chúng ta khiến những kỷ niệm thành con số không tròn trĩnh, quên là để “kỉ niệm chỉ còn là kỉ niệm”.
Như thế là một cách chúng ta tôn trọng người cũ, tôn trọng người mới và tôn trọng chính mình.

Trưởng thành là một việc thực sự đau khổ. Lúc đó, mình luôn nghĩ, khi nào mới có đủ tiền? Khi nào mới có thể ra đi?

Mỗi một người đều cất chứa trong đáy lòng một phần thi sầu, một chút thiền ý, ở trên đường đời đông đúc chật chội, chỉ muốn chấm dứt tất thảy sóng gió hồng trần, tìm một nơi an tĩnh qua ngày.

Có những ngày, lỡ một bước, sai một nhịp, là lại dấn thân vào lối mòn cũ. Cây bạch dương cũng giống người, thêm một tuổi thì gai góc xù xì hơn, và trái tim thì lại đặt cao hơn tầm với một chút.

Bạn có bao giờ biết thế giới của mình sẽ trở nên thế nào khi với bạn chỉ cần một người là đủ hay chưa? Chính là khi bạn nhắm mắt mình lại và hơi ấm của người bên cạnh là mọi điều mà bạn hằng ước ao mong chờ. Cách mà anh ta gọi tên bạn, cách anh ta đặt tay lên hông bạn khi băng qua đường, cách anh ta khẽ chạm lên tóc bạn, cách anh ta hỏi: “Em đã ăn gì chưa?”, cách anh ta nhìn bạn trìu mến… từng chút một ở lại trong cuộc đời bạn. Mãi mãi…

Thế giới này đối với phụ nữ có quá nhiều yêu cầu: nào là công dung ngôn hạnh, dung mạo như hoa, sinh con đẻ cái, cầm kỳ thi họa. Thế nhưng thực tế, phụ nữ chỉ cần làm được 6 từ sau đây “đối xử tốt với bản thân”.. Có rất nhiều cô gái không phải không đủ tốt, chỉ là họ đối với người khác quá tốt, lúc nào cũng chỉ muốn làm vừa ý người khác, thế nhưng lại không nhận ra rằng nếu bạn chỉ suốt ngày muốn làm vui lòng người khác, giá trị của bản thân bạn tự dưng sẽ trở nên thấp kém. Chỉ khi nào bạn làm vừa lòng chính mình, khiến người khác phải làm vui lòng bạn, như vậy bạn mới trở nên thật đáng giá.

Mối tình đầu cũng giống như tiếng chuông vậy. Nó đã qua rồi dẫu ta vẫn nghe như những âm vang của nó còn đọng mãi. Không ai có thể tìm lại một tiếng chuông, cũng không ai nên cố tìm cách giữ lại một tiếng chuông.Hãy để những cơn gió nguyên sơ mang thanh âm ấy đi . Nếu không thể tạo nên một điều gì tốt đẹp hơn hiện tại, thì cũng đừng nên phá vỡ hiện tại

Có thể buông đi là quan hệ của bạn; không thể buông đi là sự quan tâm của bạn; đáng chúc mừng là những gì mình từng có; đáng hối tiếc là những thứ của mình đều chỉ là từng có.

Thỉnh thoảng, trên chuyến hành trình dài, đeo tai nghe, bật nhạc, lại tự hỏi, liệu có ai đứng chờ mình ở cuối bến bình yên?

Em à, theo anh thấy, thứ ấm áp nhất trên cõi đời này không phải là một cái ôm, mà chính là một cái chăn. Nó rất trung thành, khi em lạnh, nó sẽ luôn ở bên em, trừ khi em nóng, thích ngủ nude, em ruồng rẫy nó. Còn ôm ấp á? Cái đứa ôm em sẽ có ngày trao hơi ấm cho đứa khác thôi, bất chấp em có nude chạy theo van nài nó.

Điều đáng sợ nhất mà một người phải đối diện không phải là thất bại hay mất mát. Mà chính là lúc tỉnh giấc mỗi buổi sáng, không mong muốn gì, không khát khao gì. Bởi vì trái tim rỗng toác. Bất mãn với cả chính bản thân mình. Khi ấy, có lẽ điều kỳ diệu là một từ ngữ quá xa xỉ và nực cười. Nhưng rồi, chúng ta cũng phải tự cứu chính mình thôi. Bạn luôn có sự lựa chọn, ngay cả khi cùng cực nhất. Là đứng lên và đi hay đứng lại rồi bị quên lãng. Quyền quyết định thuộc về bạn

Dường như càng lớn, người ta càng phải đối diện với nhiều sự lựa chọn hơn lúc nhỏ, không chỉ đơn thuần là thích thì có thể chọn. Mọi thứ trở nên rắc rối hơn, và luôn luôn có sự do dự song song tồn tại. Cuối cùng, dù là lựa chọn con đường nào đi nữa, chúng ta sẽ vẫn chịu tổn thương

Hai đứa mình cứ thế mà ở cạnh nhau thôi. Không hứa hẹn, không hoài nghi gì về tương lai cả. Anh kể chuyện vui, em cười. Anh tâm sự, em chia sẻ. Em có khúc mắc, anh giải thích.Dù em biết chưa có gì chắc chắn nhưng em vẫn mong mình cứ nắm tay nhau mà đi mãi được như thế…

Tất cả các cô gái ban đầu đều là rất ngây thơ, họ tin tưởng tình yêu, tin tưởng đầu bạc răng long, tin tưởng mãi không chia lìa. Nhưng cuối cùng, trong quỹ thời gian nơi tình yêu tan vỡ, khi răng long đầu bạc trở thành truyện cổ tích, mãi không chia lìa biến thành mãi không gặp lại, họ bắt đầu trưởng thành, con người trở nên chững chạc, con người trở nên sâu thẳm, lời thề trở thành dối lừa, đố kỵ trở thành trù tính.

Em không thấy vui, chỉ thấy lạc lõng. Thế giới ngoài kia không có thứ em tìm kiếm…

Tôi không muốn làm một người phụ nữ thông minh. Cũng chẳng muốn là người giỏi giang, tháo vát. Bọn họ thường rất cô đơn. Cứ chống chọi một mình với thế giới để bảo vệ sự tổn thương của chính mình. Đàn ông của họ cũng chẳng phải loại tầm thường. Chính vì vậy mà ngày nào cũng là một cuộc đấu trí. Thử hỏi có phức tạp không? Chi bằng có thể ngồi xuống cùng nhau, nói chuyện nấu súp, làm vườn, tăng cân, bỏ trốn…

Đàn bà sinh ra để khó đoán, bởi thế từ “phụ nữ” hẳn chưa đủ rộng mênh mông để đựng mọi nghĩa về một nửa thiên hạ: là đàn bà.
Đàn bà, có thể mất người đàn ông của mình chỉ vì tin tưởng quá. Nhưng cũng có thể mất anh ta bởi vì quá đa nghi.

Trong một mối quan hệ:
Đàn bà, đừng bao giờ kiểm soát đàn ông đến mức ngạt thở.
Nhưng cũng đừng bao giờ để anh ta bị bơ vơ.