Con người quyết định nhiều vấn đề vì lòng oán hận, tình yêu, dục vọng, giận dữ, nỗi buồn, niềm vui, hy vọng, sợ hãi, ảo tưởng và những cảm xúc nội tâm khác, hơn là vì hiện thực, chính quyền, các chuẩn mực pháp lý, án lệ, hay chế độ.
Men decide far more problems by hate, love, lust, rage, sorrow, joy, hope, fear, illusion or some other inward emotion, than by reality, authority, any legal standard, judicial precedent, or statute.
Người nói rằng ta chỉ nên yêu đồng bào mà không nên yêu người ngoại quốc, phá hủy tình bằng hữu chung của nhân loại, một điều sẽ khiến công lý và lòng nhân đức lụi tàn mãi mãi.
They who say that we should love our fellow-citizens but not foreigners, destroy the universal brotherhood of mankind, with which benevolence and justice would perish forever.