Yesterday is ashes; tomorrow wood. Only today the fire shines brightly.
Quá khứ là tro tàn; tương lai là gỗ. Chỉ ngày hôm nay là lửa sáng chói lòa.
Có rất nhiều người mà tôi khâm phục, noi gương, và thậm chí xây dựng một số phần của cuộc đời tôi theo họ. Tôi học cách họ làm việc, và rồi tôi trải qua một giai đoạn “thử khoác lên” lối suy nghĩ và hành vi của họ. Sau một thời gian, những điều không cần thiết ở tôi biến mất trong khi những điều hữu ích ở lại.
There have been many people whom I have admired, emulated and even modeled parts of my life after. I study how they do things, and then I go through a period of ‘trying on’ those same thinking patterns and behaviors. After a while, what is not essentially me falls away while the useful parts remain.
Sadness is always the legacy of the past; regrets are pains of the memory.
Nỗi buồn là di sản của quá khứ; sự nuối tiếc là nỗi đau của ký ức.
Toàn bộ thời gian một người là trẻ con, người đó vừa là trẻ con vừa học cách làm cha mẹ. Sau khi người đó trở thành cha mẹ, người đó hầu như trở thành vị phụ huynh sống lại thời thơ ấu.
All the time a person is a child he is both a child and learning to be a parent. After he becomes a parent he becomes predominantly a parent reliving childhood.
Chúng ta không nên nói một giờ của người này đáng giá với một giờ của người khác, mà nên nói người này trong một giờ cũng đáng giá như người khác trong một giờ. Thời gian là tất cả, con người không là gì: nhiều nhất cũng chỉ là thân xác của thời gian.
We should not say that one man’s hour is worth another man’s hour, but rather that one man during an hour is worth just as much as another man during an hour. Time is everything, man is nothing: he is at the most time’s carcass.
Whatever is a reality today, whatever you touch and believe in and that seems real for you today, is going to be – like the reality of yesterday – an illusion tomorrow.
Bất cứ hiện thực nào ngày hôm nay, bất cứ thứ gì bạn chạm và vào tin tưởng, rồi ngày mai sẽ trở thành ảo tưởng, như hiện thực của hôm qua.
Cà phê không chỉ là một loại đồ uống; nó là thứ gì đó đang xảy ra. Không phải mốt thời thượng, mà giống như một sự kiện, một nơi để đến, nhưng không giống như một địa điểm, mà giống như nơi nào đó bên trong bản thân. Nó cho bạn thời gian, nhưng không phải thực sự là giờ và phút, mà một cơ hội để làm chính mình, và uống cốc thứ hai.
Coffee is a lot more than just a drink; it’s something happening. Not as in hip, but like an event, a place to be, but not like a location, but like somewhere within yourself. It gives you time, but not actual hours or minutes, but a chance to be, like be yourself, and have a second cup.
Look back, and smile on perils past.
Hãy quay đầu và mỉm cười với những nguy hiểm đã trôi qua.
Quá khứ đã qua, tương lai chưa đến và hiện tại là tất cả. Mỗi giây phút đều có ý nghĩa riêng của nó, hãy nắm giữ những điều đó thật chặt.