Là một bộ sưu tập của những mảnh ngôn tình, những đoạn trích dẫn hay trong các tiểu thuyết ngôn tình hay cũng chỉ là một câu nói vu vơ của một gã khờ nào đó..
Yêu là dũng cảm tiến tới, dù biết rõ sẽ đau, vẫn không dừng lại tại chỗ. Yêu là hai người tay trong tay, con tim kề con tim, không để hiểu lầm có cơ hội chia lìa họ.
Can đảm để yêu không đơn thuần chỉ là sự can đảm để thổ lộ tình cảm với một ai đó, mà còn là sự can đảm để nhận ra rằng người ấy không thuộc về mình, và hãy can đảm buông tay để người ấy ra đi…
Người thông minh dùng nụ cười chinh phục thế giới, kẻ ngu ngốc mới bị sự phẫn nộ chinh phục.
Sở dĩ chúng ta luôn hoài niệm thanh xuân là bởi vì lúc còn tuổi xanh chúng ta có những thứ bây giờ có thể gọi là xa xỉ, chẳng hạn như hồn nhiên, chẳng hạn như lý tưởng.
Vẫn tưởng rằng có thể quên đi mối tình đó, sau rất nhiều năm mới biết rằng thế nào gọi là khắc cốt ghi tâm… Vốn tưởng rằng có thể quên đi người ấy, trải qua rất nhiều việc mới biết rằng thế nào gọi là không thể nào quên…
Đau hay hối hận, chỉ có trong lòng là biết rõ. Con người khi còn trẻ, thường luôn ngẩng cao đầu, tự cao tự đại, khinh thường những thứ bản thân cho là hèn mọn. Nhiều năm đi qua, mới có thế biết rằng, những thứ trân quý của cuộc đời đã từng ở rất gần, rất gần mình, chỉ là đơn giản lúc ấy bản thân phóng tầm mắt đi quá xa mà xem nhẹ.
Trong tình yêu, sự bất hạnh không nằm ở chỗ không được đáp lại, mà chính là cố chấp không chịu buông tay.
Thành thật mà nói, tôi không thích những buổi chiêu đãi xã giao như thế này lắm, lại còn phải diễn vai nghiêm trang đạo mạo nữa chứ. Nhưng vì cuộc sống mưu sinh, chúng ta cứ phải gạt sang một bên những điều chúng ta thích, chấp nhận cúi đầu làm những gì chúng ta ghét.
Cùng một người, không thể mang lại cho bạn cùng một loại khổ đau. Khi người đó gây nỗi đau cho bạn một cách lặp đi lặp lại, thì vết đau đó đã trở nên quen thuộc, cảm giác cũng trở nên mê muội, và rồi bất kể anh ấy phương hại bạn bao nhiêu lần đi nữa, thì cảm giác cũng không đau bằng vết thương đầu tiên.
Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Mỗi người đều từng có khoảng thời gian bồng bột đấy, khoảng thời gian mà mọi cậu con trai cùng thích một cô gái trong lớp, đi qua tháng ngày với những trò nghịch ngợm hoang đường không tên. Thế rồi, tuổi thanh xuân lặng lẽ qua đi…
Tâm trạng của những người đang yêu rất giống nhau. Bất kể bạn mới mười sáu hay hai mươi sáu tuổi, bất kể tình yêu đến sớm hay muộn, bạn chỉ muốn ở bên cạnh đối phương, bao lâu cũng không đủ. Dù hai người chẳng làm gì cũng cảm thấy thỏa mãn.