Là một bộ sưu tập của những mảnh ngôn tình, những đoạn trích dẫn hay trong các tiểu thuyết ngôn tình hay cũng chỉ là một câu nói vu vơ của một gã khờ nào đó..
Tất cả tình cảm thắm thiết hóa ra đều xâu chuỗi bởi rất nhiều thời gian vụn vặt, giống như một chuỗi bóng đèn nhỏ sáng lên ánh sáng mờ mờ, lặng lẽ nằm dưới chân, chiếu rọi đôi bóng bên nhau khăng khít của chúng ta. Khi ấy chỉ biết là bình thường, cho tới khi đèn đuốc đã tối tăm, chúng ta mới phát hiện ra những ngày tháng bình thường ấy là hạnh phúc đẹp đẽ biết bao.
Mất đi thứ gì đó, vĩnh viễn sẽ không thấy nó, vĩnh viễn không tìm lại được. Nhưng mà, vẫn còn người và vật trước mắt, nên tích cực tranh thủ, hết sức quý trọng. Có lẽ, cuộc đời chính là như thế, mất đi, chấm dứt, bắt đầu, tiếp tục, lại chấm dứt, rồi biến mất… Cho dù thế nào, chúng ta đều muốn gánh hết tai nạn và hạnh phúc của riêng mình, tiến lên phía trước, không quay đầu lại.
Trước kia cô thường nghĩ rằng hạnh phúc rất xa vời, chỉ sợ bản thân mình sẽ không nắm bắt được, lại không biết con người ta vào thời điểm gặp được hạnh phúc, nắm lấy nó kì thật còn cần phải có dũng khí nhiều hơn so với việc thừa nhận thống khổ.
Rất nhiều tiểu thuyết vô lương đều dạy cho mọi người phải quấn quít níu chặt, lại không biết con người là loại động vật kỳ quái. Nếu xem ai thuận mắt, càng xem lại càng thuận mắt, ngay cả khuyết điểm cũng cảm thấy là chỗ tốt. Nhưng nếu không thích người nào đó, cho dù người kia có làm thế nào, cũng sẽ chỉ cảm thấy hắn càng ngày càng đáng ghét.
Đương nhiên, cũng có người sẽ vì một chút hành động của đối phương mà thỏa hiệp, ví dụ như lấy tự sát hoặc phương thức gì đó để uy hiếp. Như vậy tình cảm, không cần phải nói, sẽ cạn kiệt càng nhanh. Đương nhiên cũng có người sẽ vì đối phương làm điều gì đó mà cảm thấy áy náy và cảm động, nhưng không có tình yêu làm nền tảng, những thứ này đều là mây bay.
Yêu là dũng cảm tiến tới, dù biết rõ sẽ đau, vẫn không dừng lại tại chỗ. Yêu là hai người tay trong tay, con tim kề con tim, không để hiểu lầm có cơ hội chia lìa họ.
Một câu chuyện kết thúc đồng nghĩa với việc một câu chuyện mới bắt đầu. Trái đất không vì bất kỳ ai mà ngừng quay, cuộc sống vẫn mãi tiếp diễn, dù xảy ra chuyện gì, âu sầu ủ dột, tìm cách trốn chạy hay dũng cảm, kiên cường đối mặt đều phụ thuộc vào tố chất tâm lý của mỗi người…
Cuộc đời như ngồi trên một chiếc xe buýt, cuối cùng cũng sẽ có một bến dừng dành cho bạn, mà nam nữ như hành khách đi qua những trạm đó. Có khi là vì ngồi trên xe rất thoải mái, không muốn xuống xe, có khi là vì không biết chính mình nên xuống xe, người cả đời không kết hôn chính là tài xế, mỗi ngày nhìn người khác lên lên xuống xuống đã quá chán chường.
Không thể tha thứ không phải vì trong lòng còn căm hận, mà là từ đầu chí cuối đã dùng hết sức lực để yêu.Tình yêu như thế, đến phút cuối vẫn không thể nào dứt bỏ được, thế nên chọn cách căm hận để tác thành. … Tình yêu giống như những cơn gió biến đổi vô thường, càng kỳ vọng, chờ đợi thì nó càng không đến, nhưng vào những lúc không ngờ đến nhất, nó lại ấp đến không hề báo trước.
Đôi khi tôi chỉ mong sao được yên tĩnh một mình, không có bất cứ điều gì có thể làm phiền thôi. Đừng nói tôi lạnh lùng, cũng đừng nói tôi vô tình. Tôi thể hiện rằng mình không quan tâm, trên gương mặt tôi thể hiện rằng sao cũng được, nhưng liệu ai biết có những khi trong thâm tâm tôi cuộn sóng lao đến cùng cực của sự thất vọng.
Đời người rất ngắn, mà cũng rất dài, chớ lo lắng cho tương lai không thể biết trước, càng không cần lưu lại cho dĩ vãng những nuối tiếc không thể vãn hồi. Con người đừng nên hy vọng cả đời mình không gặp phải thất bại suy sụp, không trải qua những thời điểm khó khăn nhất của cuộc đời, cũng như không bao giờ chịu tổn thương hay chỉ trích, điều đó là không thể! Chỉ cần vào lúc sắp đi đến cuối con đường đời, quay đầu nhìn lại quá khứ, có thể nói với chính mình: Tôi đã nỗ lực, đã từ bỏ, đã thành công, đã thất bại, nhưng tôi không có gì tiếc nuối, tôi đã không làm cho người thân, người yêu, bạn bè mình thất vọng… Đó chính là một cuộc đời hoàn hảo!
Một người đàn ông hấp dẫn nhất không phải là lúc hắn chân thành nói câu “Anh yêu em” mà là lúc hắn nói về chí hướng của mình, kiên định cùng cố chấp.
Tình yêu không phải cứ nắm giữ trong tay, lúc cần thiết cũng phải buông ra để thở.