Là một bộ sưu tập của những mảnh ngôn tình, những đoạn trích dẫn hay trong các tiểu thuyết ngôn tình hay cũng chỉ là một câu nói vu vơ của một gã khờ nào đó..
Sau bao thời gian giờ mới phát hiện mình đã trưởng thành. Ai bảo tình yêu đã tuyệt duyên với cô chứ? Nếu lúc đó cô cứ sống mãi trong đau khổ vì bị phản bội, không tự thoát khỏi thì sẽ mãi mãi không biết được ở một nơi nào đó có một người đàn ông tốt đang chờ đợi mình.
Sự trung thành của đàn ông như tình yêu chân thật, có thể gặp nhưng không thể cầu, dù có tiền hay không đều đã là bản tính, khác biệt chỉ ở chỗ cám dỗ nhiều hay ít mà thôi.
Phụ nữ hy sinh sự nghiệp vì một người đàn ông thì người ta sẽ nói rằng cô ấy thật cao cả. Nhưng nếu đàn ông hy sinh sự nghiệp vì một phụ nữ, mọi người sẽ mỉa mai anh ta.
Thời gian không thể quay ngược trở lại, do đó, lời thể cảm động nhất không phải là “Anh yêu em”, mà là “Ở bên nhau”.
Đối với đàn ông, bạn không thể cứ giữ khư khư trong lòng bàn tay, như vậy sẽ khiến anh ta áp lực. Cũng không thể đối xử quá lãnh đạm, như vậy cũng sẽ dọa anh ta sợ chạy mất. Phụ nữ phải nắm bắt thật tốt mới hưởng thụ được cả đời. Tục ngữ nói, phụ nữ là phái yếu, phải biết lợi dụng thế mạnh của mình để lấy nhu thắng cương mới là cách là tốt nhất. Khi đàn ông tức giận, cứ nói vài câu ngọt ngào, đảm bảo xương cốt anh ta có cứng rắn mấy cũng sẽ mềm nhũn hết.
Thực ra có nhiều lúc tôi cảm thấy rằng không nhất thiết phải ở bên người mình thích mãi mãi. Tôi tin rằng, chỉ cần thích đối phương thật lòng, kể cả mỗi người một phương tình cảm của hai người vẫn luôn gắn bó.
Nhiều khi chúng ta cứ trách móc người khác thay đổi, nhưng lại không biết rằng, thực ra chỉ có hoàn cảnh thay đổi, khiến cho suy nghĩ của mỗi người cũng phải thay đổi theo. Trên thế giới này, thứ duy nhất vĩnh viễn không thay đổi chính là sự thay đổi. Những người một mực nghĩ tới sự bất biến đều được định sẵn sẽ thất bại, kể cả chuyện tình cảm.
Nỗi buồn giống như một cái bóng, không ai có thể khiến nó ẩn đi được, có lúc thoạt nhìn tưởng như nó biến mất, nhưng khi tôi ở ánh sáng, nó sẽ phình to ra. Nỗi cô đơn cũng thế, niềm cảm thán cũng vậy.
Mỗi một người đều cất chứa trong đáy lòng một phần thi sầu, một chút thiền ý, ở trên đường đời đông đúc chật chội, chỉ muốn chấm dứt tất thảy sóng gió hồng trần, tìm một nơi an tĩnh qua ngày
Tôi dạy cô câu này, cô hãy ghi nhớ, cô đừng bao giờ đánh giá cao mức độ ảnh hưởng của bản thân với đàn ông, bọn họ có thế giới và nguyên tắc của bọn họ. Cô cũng đừng bao giờ hy sinh bản thân vì bọn họ, bởi vì làm vậy bọn họ cũng chỉ cảm kích cô chứ không yêu cô hơn.
Cười đi, cười đi, ngửa đầu mà cười to đi. Chỉ có như vậy, mới có thể mang dòng chất lỏng sắp rơi ra nuốt lại vào trong, để chúng thối nát ở trong lòng, thiêu cháy cả cõi lòng. … Đáng thương, có phải không? Giây phút một người muốn khóc mà phải cười, là đáng thương nhất trên cả thế gian.
Yêu thương ai đó cần phải nói ra bằng lời, nếu không vạn nhất, lỡ như không thể thổ lộ tình yêu của mình, đó mới là chuyện thực sự khiến cả đời hối tiếc.
Chúng ta luôn quên mất người thật lòng đối đãi với mình, rồi lại mang tình yêu cho một người khác… Tất cả mọi người đều phạm cùng một sai lầm, chỉ trông mong một bóng hình theo mình, thật ra là người quen thuộc bên mình.