It is hard to interest those who have everything in those who have nothing.
Thật khó để khiến những người có mọi thứ quan tâm tới những người chẳng có thứ gì.
Mỗi chúng ta rồi đều sẽ có một ngày được phán xét vì chuẩn mực của cuộc đời ta, không phải mức sống của ta; bởi mức độ chúng ta cho đi – không phải vì mức độ giàu sang; bởi lòng tốt giản đơn – không phải bởi sự vĩ đại bề ngoài.
Each of us will one day be judged by our standard of life – not by our standard of living; by our measure of giving – not by our measure of wealth; by our simple goodness – not by our seeming greatness.
Tình yêu nhìn qua những cặp kính sẽ biến đồng ra vàng, biến nghèo khổ thành giàu có, và biến nước mắt thành chuỗi ngọc.
Người có bao nhiêu của cũng không vừa, thì tham lam đê tiện không biết thế nào mà kể.
Ba vấn đề lớn nhất của thế kỷ này; sự tha hóa của người đàn ông trong nghèo khổ, sự khuất phục của người phụ nữ bởi cơn đói, sự teo mòn của trẻ nhỏ vì bóng tối.
The three great problems of this century; the degradation of man in the proletariat, the subjection of women through hunger, the atrophy of the child by darkness.
Những người khó phục vụ nhất là người nghèo. Cho họ miễn phí, và họ nghĩ đấy là cái bẫy. Bảo họ đầu tư nhỏ, và họ nói sẽ không thể kiếm được nhiều. Bảo họ đầu tư lớn, và họ bảo không có tiền. Bảo họ thử thứ mới, và họ nói mình không có kinh nghiệm. Bảo họ đấy là kinh doanh truyền thống, và họ nói sẽ khó làm. Bảo họ đấy là mô hình kinh doanh mới, và họ sẽ nói đấy là kinh doanh đa cấp. Bảo họ mở cửa hiệu, họ bảo sẽ không có tự do. Bảo họ làm ăn trong ngành mới, và họ nói không có chuyên môn. Họ cũng có những điểm chung: Họ thích hỏi Google, nghe theo những người bạn cũng vô vọng như mình, họ nghĩ nhiều hơn giáo sư đại học và làm ít người người mù.
Cứ hỏi họ, họ có thể làm gì. Họ sẽ không thể trả lời bạn. Kết luận của tôi: Thay vì tim đập nhanh hơn, sao không làm nhanh hơn một chút; thay vì chỉ nghĩ, sao không thực hiện. Người nghèo thất bại vì một hành vi chung: Cả Cuộc Đời Họ Là Chờ Đợi.
The worst people to serve are the Poor people. Give them free, they think it’s a trap. Tell them it’s a small investment, they’ll say can’t earn much. Tell them to come in big, they’ll say no money. Tell them try new things, they’ll say no experience. Tell them it’s traditional business, they’ll say hard to do. Tell them it’s a new business model, they’ll say it’s MLM. Tell them to run a shop, they’ll say no freedom. Tell them run new business, they’ll say no expertise. They do have somethings in common: They love to ask google, listen to friends who are as hopeless as them, they think more than an university professor and do less than a blind man.
Just ask them, what can they do. They won’t be able to answer you. My conclusion: Instead of your heart beats faster, why not you just act faster a bit; instead of just thinking about it, why not do something about it. Poor people fail because on one common behaviour: Their Whole Life is About Waiting.
Khi đòi lại tiền đã cho vay, bạn thường khám phá ra rằng mình đã biến một người bạn tốt trở thành kẻ thù.
A poor man may be said to be rich in the midst of his poverty, so long as he enjoys the interior sunshine of a devoted friend. The wealthiest of men, on the contrary, is poor and miserable if he has no friend to whom he can disclose the secret of his heart.
Một người nghèo vẫn được xem là giàu trong sự nghèo khó của anh ta nếu dưới mái ấm của mình vẫn có một người bạn tận tụy. Trái lại, người giàu có nhất cũng chỉ là một anh chàng nghèo khổ nếu không có bạn để bày tỏ nỗi lòng.