Niềm tin đòi hỏi sự can đảm, khả năng chấp nhận rủi ro, sự sẵn sàng chấp nhận nỗi đau và sự thất vọng. Bất cứ ai khăng khăng đòi hỏi sự an toàn và ổn định làm điều kiện chính của cuộc sống không thể có niềm tin; bất cứ ai cô lập chính mình trong vỏ bọc phòng thủ, với khoảng cách và tài sản sở hữu làm phương tiện an toàn, sẽ tự biến mình thành tù nhân. Yêu và được yêu, điều này cần lòng can đảm, lòng can đảm để phán đoán đem một số giá trị trở thành mối quan tâm sâu nhất – và thực hiện cú nhảy, đánh cược mọi thứ vào những giá trị này.
Immature love says: ‘I love you because I need you.’ Mature love says ‘I need you because I love you.’
Tình yêu là một quyết định, nó là một phán đoán, nó là một lời hứa. Nếu tình yêu chỉ là cảm xúc, sẽ không có nền tảng cho lời hứa yêu thương nhau mãi mãi. Cảm xúc đến và nó có thể đi. Làm sao tôi có thể phán đoán rằng nó sẽ ở lại mãi mãi, nếu như hành động của tôi không bao hàm sự phán đoán và quyết định.
Love is a decision, it is a judgment, it is a promise. If love were only a feeling, there would be no basis for the promise to love each other forever. A feeling comes and it may go. How can I judge that it will stay forever, when my act does not involve judgment and decision.
Mối quan hệ giữa mẹ và con đầy nghịch lý, và theo một cách hiểu nào đó, rất bi thảm. Nó đòi hỏi tình yêu vô cùng lớn lao của người mẹ, nhưng cũng chính tình yêu này phải giúp đứa con trưởng thành rời xa người mẹ và trở nên độc lập hoàn toàn.
The mother-child relationship is paradoxical and, in a sense, tragic. It requires the most intense love on the mother’s side, yet this very love must help the child grow away from the mother, and to become fully independent.
Chúng ta là một xã hội đầy những con người bất hạnh đến lãy lừng: cô đơn, lo âu, chán nản, ưa phá hoại, dựa dẫm – những con người vui vẻ khi giết đi thời gian mà mình cố gắng để tiết kiệm.
We are a society of notoriously unhappy people: lonely, anxious, depressed, destructive, dependent – people who are glad when we have killed the time we are trying so hard to save.
Tình yêu không phải là một thứ tự nhiên. Đúng hơn, nó đòi hỏi kỷ luật, sự tập trung, lòng kiên nhẫn, niềm tin, và việc vượt qua được sự ái kỷ. Nó không phải là một cảm xúc. Nó là hành động thực hành.
Love isn’t something natural. Rather it requires discipline, concentration, patience, faith, and the overcoming of narcissism. It isn’t a feeling, it is a practice.
Cả giấc mơ và truyền thuyết đều là những cách liên lạc quan trọng giữa chúng ta và chính bản thân chúng ta. Nếu chúng ta không hiểu ngôn ngữ chúng được viết, chúng ta bỏ lỡ những điều chúng ta hiểu và tự nhắc bản thân trong những lúc chúng ta không quá bận rộn tìm cách chi phối thế giới bên ngoài.
Both dreams and myths are important communications from ourselves to ourselves. If we do not understand the language in which they are written, we miss a great deal of what we know and tell ourselves in those hours when we are not busy manipulating the outside world.
Who will tell whether one happy moment of love or the joy of breathing or walking on a bright morning and smelling the fresh air, is not worth all the suffering and effort which life implies.
Ai nói được liệu một khoảng khắc hạnh phúc yêu thương hay niềm vui được hít thở khí trời hay đi dạo dưới ánh nắng rực rỡ và ngửi mùi không khí tươi mát lại không xứng đáng với tất cả những đau khổ và nỗ lực của đời người.
The danger of the past was that men became slaves. The danger of the future is that man may become robots.
Mối nguy hiểm của quá khứ là con người bị biến thành nô lệ. Mối nguy hiểm của tương lai là con người có thể trở thành rô bốt.
Uy quyền không phải là một phẩm chất mà con người “có”, hiểu theo nghĩa như anh ta sở hữu tài sản hay khả năng của cơ thể. Uy quyền đề cập tới mối quan hệ giữa các cá nhân mà trong đó người này nhìn lên người kia như một ai đó ưu việt hơn so với mình.
Authority is not a quality one person “has,” in the sense that he has property or physical qualities. Authority refers to an interpersonal relation in which one person looks upon another as somebody superior to him.
Tất cả cuộc đời của một con người không là gì hơn ngoài quá trình tự sinh thành chính mình; đúng vậy, chúng ta nên hoàn toàn được sinh thành khi ta qua đời – mặc dù hầu hết con người đều có số phận bi kịch là chết đi trước khi sinh thành.
The whole life of the individual is nothing but the process of giving birth to himself; indeed, we should be fully born when we die – although it is the tragic fate of most individuals to die before they are born.
There is only one meaning of life: the act of living itself.
Cuộc đời chỉ có một ý nghĩa: đó chính là sống.