Những câu nói hay về tình yêu buồn, vui , cảm động đều được DanhNgon.Net tổng hợp và chọn lọc.Hãy đọc để thấy giá trị của tình yêu
Một mình trên đường là nỗi cô đơn tuyệt vời nhất. Bồng bềnh. Phiêu diêu. Cảm giác không ai theo kịp mình, thấy mình như con bướm cứ chập chờn, chập chờn, không ai nắm bắt được. Vậy là không cần diễn, không cần đối phó; vậy là gương mặt cứ mềm ra, ngây ngây; vậy là ý nghĩ mông mênh, vu vơ không ra đầu cuối, đang nhớ người này, sực nhớ người kia…
Hãy nắm tay để em có thể bước cùng anh qua mọi nẻo đường, để anh dắt em chạy trên những cánh đồng lộng gió, để ta không lạc mất nhau giữa đường phố xô bồ, giữa những ồn ào của thường nhật, giữa những dối lừa của cuộc sống bon chen này. Nắm tay em thật chặt, ta mãi đi chung một con đường, cùng nhau trải qua nhiều mùa yêu thương nữa.
Tất cả các cô gái ban đầu đều là rất ngây thơ, họ tin tưởng tình yêu, tin tưởng đầu bạc răng long, tin tưởng mãi không chia lìa. Nhưng cuối cùng, trong quỹ thời gian nơi tình yêu tan vỡ, khi răng long đầu bạc trở thành truyện cổ tích, mãi không chia lìa biến thành mãi không gặp lại, họ bắt đầu trưởng thành, con người trở nên chững chạc, con người trở nên sâu thẳm, lời thề trở thành dối lừa, đố kỵ trở thành trù tính.
Thực ra rất nhiều người con gái không hề quan tâm bạn có nhiều tiền hay không, điều cô ấy quan tâm chỉ là bạn có nỗ lực phấn đấu để thay đổi hiện tại hay không; cô ấy không quan tâm trong cuộc sống liệu bạn có gặp nhiều khó khăn hay không, cô ấy chỉ quan tâm liệu bạn có thể đứng dậy sau mỗi lần vấp ngã; cô ấy không quan tâm bạn có lãng mạn hay không, điều cô ấy muốn là có thể cảm nhận được tình yêu của bạn mỗi ngày; cô ấy không để ý tình trạng hiện nay của bạn ra sao, cô ấy chỉ muốn biết liệu có thể nhìn thấy được tương lai của hai người hay không.
Tôi sợ, rất sợ cảm giác bỗng dưng giữa cuộc vui thấy mình như trôi tuột đi vào một vùng nào đó xa lắc, giữa quen thuộc nói cười thấy mình như đi lạc, thấy lạ xa. Lúc đó, chỉ muốn mình tan biến đi. Mới biết, đâu chỉ khi một mình mới thấy mình đơn độc. Đơn độc nhất là khi thấy tâm hồn mình chẳng neo, chẳng thuộc về đâu, về ai…
Chúng mình thức dậy mỗi ngày đều mong thấy được mình bên người mình yêu. Thiên đường của người này, đôi khi, chỉ là ánh mắt, bờ vai, tấm lưng, đôi bàn tay của người kia.
Em à, theo anh thấy, thứ ấm áp nhất trên cõi đời này không phải là một cái ôm, mà chính là một cái chăn. Nó rất trung thành, khi em lạnh, nó sẽ luôn ở bên em, trừ khi em nóng, thích ngủ nude, em ruồng rẫy nó. Còn ôm ấp á? Cái đứa ôm em sẽ có ngày trao hơi ấm cho đứa khác thôi, bất chấp em có nude chạy theo van nài nó.
Vào một thời khắc nào đó, chúng ta đều tưởng rằng bản thân đã trưởng thành rồi. Thế nhưng cho đến một ngày, cuối cùng mới nhận ra, hàm nghĩa của từ “trưởng thành” còn bao gồm dũng cảm, trách nhiệm, kiên cường và bắt buộc phải có hy sinh. Đối mặt với cuộc sống này, chúng ta mãi mãi chỉ là những đứa trẻ. Thực ra, trước khi thực sự trưởng thành, chúng ta đều không hiểu được thế nào là yêu và được yêu.
“Nếu như có thể làm lại từ đầu, em sẽ bỏ qua tính bướng bỉnh cũng như tự tôn của bản thân. Nếu như có thể quay lại thời khắc ban đầu, em nhất định sẽ nói với anh rằng em rất yêu anh, không hề ít hơn tình yêu anh dành cho em. Nếu như tất cả chỉ như một giấc mộng thì có lẽ sẽ tốt hơn chăng…”
Những lời này, cô ấy cứ lặp đi lặp lại. Cô ấy luôn tưởng tượng rằng, ngày hôm nay chỉ là một cảnh tượng trong mơ. Tỉnh giấc rồi, nhìn sang bên cạnh, người ấy vẫn còn ở đây…
Chia tay rồi mà vẫn còn yêu thì tính cách sẽ dần thay đổi cho giống với người đã bỏ ta mà đi, từng sở thích của họ cũng tự nhiên thành sở thích của ta, những câu họ hay nói, những món họ hay ăn, cả bài hát mà họ hay nghe, thậm chí là cách họ phản bội ta cũng trở thành cách ta phản bội người khác. Đó là cả một quá trình sao chép đầy dằn vặt và đớn đau. Chung quy cũng chỉ vì ta quá thương và quá nhớ. Rồi đánh mất cả bản thân mình.