Tôi nghĩ khi bi kịch xảy ra, nó cho bạn hai lựa chọn. Bạn có thể khuất phục trước sự trống rỗng, nỗi trống trải tràn ngập trái tim bạn, phổi bạn, hạn chế khả năng bạn suy nghĩ, thậm chí là hít thở. Hoặc bạn có thể thử tìm ra ý nghĩa.
I think when tragedy occurs, it presents a choice. You can give in to the void: the emptiness that fills your heart, your lungs, constricts your ability to think or even breathe. Or you can try to find meaning.
Khi những nếp nhăn hiện hình trên trán, chớ cho chúng hiện hình trên trái tim ta.
Chia ly, có thể tăng thêm niềm vui; xa cách, có thể làm cho những người yêu nhau rút ngắn khoảng cách con tim.
Một vài người bước vào đời ta và rồi lại nhanh chóng ra đi. Một vài người dừng bước trong chốc lát, để lại bước chân trên trái tim ta, và ta không bao giờ còn như trước nữa.
Some people come into our lives and quickly go. Some stay for a while, leave footprints on our hearts, and we are never, ever the same.
Trái tim thật nhỏ, nhưng lại khao khát những điều to lớn. Nó chẳng đủ để làm bữa tối của một chú diều hâu, thế nhưng toàn bộ thế giới đều không đủ đối với nó.
The heart is a small thing, but desireth great matters. It is not sufficient for a kite’s dinner, yet the whole world is not sufficient for it.
Một người bạn là người mà ta có thể trút ra tất cả trái tim mình, trái tim đầy tro trấu, biết rằng những bàn tay dịu dàng nhất sẽ cầm lấy nó và sàng lọc, giữ lại những gì đáng giữ, và với hơi thở của lòng tốt, thổi đi tất cả những phần thừa.
A friend is one to whom one may pour out all the contents of one’s heart, chaff and grain together, knowing that the gentlest of hands will take and sift it, keep what is worth keeping, and with a breath of kindness, blow the rest away.