Và tôi đã sống thế nào? Chính trực và rộng mở, dù lỗ mãng. Tôi không sợ cuộc đời. Tôi không thu mình khỏi nó. Tôi đón nhận nó như chính nó với cái giá của nó. Và tôi không xấu hổ vì nó. Đó là cuộc đời của tôi.
And how have I lived? Frankly and openly, though crudely. I have not been afraid of life. I have not shrunk from it. I have taken it for what it was at its own valuation. And I have not been ashamed of it. Just as it was, it was mine.
Cuộc sống không có sự cân bằng có thể làm hỏng những mối quan hệ của bạn. Cuộc sống không có sự cân bằng có thể làm sức khỏe của bạn tồi tệ hơn. Cuộc sống không có sự cân bằng có thể làm tổn thương tâm hồn bạn. Cuộc sống không có sự cân bằng có thể làm bạn đánh mất sự giàu sang và hạnh phúc. Vậy nên hãy tìm những thứ truyền động lực cho bạn trong tất cả mọi mặt của cuộc sống. Thành công của bạn phụ thuộc vào điều đó.
Life without balance can cost you your relationships. Life without balance can cost you your health. Life without balance can cost you your spirituality. Life without balance can cost you your wealth and your happiness. So find things to motivate you from all areas of life. Your success depends on it.
Chúng ta – những người bị săn lùng qua thác nghềnh của cuộc đời, trôi dạt xa khỏi nguồn cội, luôn bị đẩy tới cuối dòng và buộc phải bắt đầu lần nữa, nạn nhân và lại cũng là những kẻ bề tôi sẵn lòng của những quyền năng bí ẩn, chúng ta – những người mà nguồn an ủi đã trở thành huyền thoại xưa cũ và sự an toàn, một giấc mơ con trẻ, đã biết đến căng thẳng tới từng góc cạnh của sự tồn tại, nỗi kinh hoàng về thứ gì đó luôn mới mẻ trong từng thớ thịt. Mỗi giờ trong năm tháng của chúng ta đều kết nối với số phận của thế giới. Trong đau khổ và trong niềm vui ta đã sống qua thời gian và lịch sử vượt xa khỏi cuộc sống nhỏ bé của mình, dù chính chúng chẳng biết gì vượt ra ngoài chúng. Vì thế, mỗi chúng ta, thậm chí con người nhỏ bé nhất của nhân loại, cũng biết cả ngàn lần về thực tại của ngày hôm nay hơn cả người thông minh nhất giữa tổ tiên của chúng ta. Nhưng không gì được trao cho ta miễn phí; ta trả giá đến tận cùng.
We who have been hunted through the rapids of life, torn from our former roots, always driven to the end and obliged to begin again, victims and yet also the willing servants of unknown mysterious powers, we for whom comfort has become an old legend and security, a childish dream, have felt tension from pole to pole of our being, the terror of something always new in every fibre. Every hour of our years was linked to the fate of the world. In sorrow and in joy we have lived through time and history far beyond our own small lives, while they knew nothing beyond themselves. Every one of us, therefore, even the least of the human race, knows a thousand times more about reality today than the wisest of our forebears. But nothing was given to us freely; we paid the price in full.
Và khi đồng hồ cát cạn, chiếc đồng hồ cát của sự nhất thời, khi âm thanh của cuộc đời trần tục đã yên ắng lại và những hoạt động không ngơi nghỉ hay vô ích đã ngừng lại, khi tất cả những gì quanh bạn đều lắng đọng, như trong vĩnh cửu, vĩnh cửu sẽ hỏi bạn cũng như mỗi cá nhân giữa hàng triệu hàng triệu sinh mệnh chỉ một câu hỏi: ngươi đã sống khốn khổ hay không?
And when the hourglass has run out, the hourglass of temporality, when the noise of secular life has grown silent and its restless or ineffectual activism has come to an end, when everything around you is still, as it is in eternity, then eternity asks you and every individual in these millions and millions about only one thing: whether you have lived in despair or not.
Ta hãy sôi sục trên cái vạc không thể lường trước, nỗi bối rối đầy mê hoặc, những thôi thúc làm thành món hổ lốn, phép màu bất diệt của ta – bởi tâm hồn phun ra điều kỳ diệu trong từng giây phút. Vận động và thay đổi là cốt lõi của con người; sự cứng nhắc là cái chết; sự an phận là cái chết; ta hãy nói điều xuất hiện trong đầu, lặp lại bản thân, đối lại bản thân, ném ra sự vô nghĩa ngông cuồng nhất, và đi theo những mộng tưởng tuyệt vời nhất mà không quan tâm thế giới làm gì hay nghĩ gì hay nói gì. Bởi chẳng có gì quan trọng ngoài cuộc sống.
Let us simmer over our incalculable cauldron, our enthralling confusion, our hotchpotch of impulses, our perpetual miracle – for the soul throws up wonders every second. Movement and change are the essence of our being; rigidity is death; conformity is death; let us say what comes into our heads, repeat ourselves, contradict ourselves, fling out the wildest nonsense, and follow the most fantastic fancies without caring what the world does or thinks or says. For nothing matters except life.
Nhiều người chết đi khi trong mình vẫn còn ấp ủ điệu nhạc. Tại sao lại như vậy? Thường là bởi họ lúc nào cũng đang chuẩn bị sẵn sàng để sống. Trước khi họ kịp nhận ra, thời gian đã hết.
Many people die with their music still in them. Why is this so? Too often it is because they are always getting ready to live. Before they know it, time runs out.