Đất nước nào cũng có những thời kỳ khi tiếng ồn ào và sự trơ trẽn trôi theo dòng giá trị; và đặc biệt trong những biến động lớn, tiếng kêu la của những kẻ vụ lợi và bè phái thường bị nhận nhầm là lòng yêu nước.
There are seasons in every country when noise and impudence pass current for worth; and in popular commotions especially, the clamors of interested and factious men are often mistaken for patriotism.
Chế độ ta là chế độ dân chủ, tư tưởng phải được tự do. Tự do là thế nào? Đối với mọi vấn đề, mọi người tự do bày tỏ ý kiến của mình, góp phần tìm ra chân lý. Khi mọi người đã phát biểu ý kiến, đã tìm thấy chân lý, lúc đó quyền tự do tư tưởng hóa ra quyền tự do phục tùng chân lý. Chân lý là cái gì có lợi cho Tổ quốc, cho nhân dân. Cái gì trái với lợi ích của Tổ quốc, của nhân dân tức là không phải chân lý. Ra sức phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân – tức là phục tùng chân lý.
Không có ai yêu đất nước mình vì lãnh thổ lớn hay nhỏ hoặc vì sức nước mạnh hay yếu. Mọi người yêu nó vì nó là tổ quốc của mình.
Tự do không thể có mà thiếu chính quyền – nếu không nó sẽ biến thành sự hỗn loạn, và chính quyền không thể tồn tại mà thiếu tự do – nếu không nó sẽ biến thành chuyên quyền.
Freedom is not possible without authority – otherwise it would turn into chaos and authority is not possible without freedom – otherwise it would turn into tyranny.
Có phải một người lính tham gia các cuộc chiến tranh là để giết quân thù hay không? Không! anh ta ra đi để hi sinh vì Tổ Quốc.
Có phải một người vợ muốn chồng thấy mình đang hạnh phúc như thế nào không? Không! cô ấy muốn chồng thấy cô ấy chân tình như thế nào, cô ấy chịu đựng như thế nào để khiến anh ta hạnh phúc.
Có phải một người chồng đi làm vì nghĩ rằng anh ta sẽ tìm được sự đáp ứng đầy đủ nhu cầu cá nhân ở nơi làm việc không? Không! anh ta đang đem những giọt mồ hôi và những giọt nước mắt đổi lấy sự tốt đẹp, an lành cho gia đình.
Và vì vậy cuộc sống vẫn có những đứa con trai từ bỏ những giấc mơ của chúng để làm vui lòng cha mẹ, cha mẹ từ bỏ cuộc sống của họ vì con cái; đau đớn và khổ sở được dùng để bào chữa cho một thứ duy nhất đem lại niềm vui sướng: Tình Yêu
Sự giấu diếm là nguyên tắc cơ bản của mọi nền chuyên chế. Không phải vũ lực mà là sự giấu diếm và kiểm duyệt. Khi bất cứ chính quyền hay nhà thờ nào nói với người dân của mình, “Anh không được đọc thứ này, anh không được biết thứ này,” kết quả cuối cùng là sự chuyên quyền và đàn áp, cho dù động cơ có cao quý đến thế nào. Chẳng cần bao nhiêu vũ lực để khống chế một người đã bị lừa dối theo cách này; ngược lại, không thứ vũ lực nào có thể khống chế một người tự do, người với tâm trí tự do. Không, không phải giá tra tấn mà cũng không phải bom nguyên tử, không gì có thể. Bạn không thể chinh phục một người tự do; cùng lắm bạn cũng chỉ có thể giết anh ta.
Secrecy is the keystone to all tyranny. Not force, but secrecy and censorship. When any government or church for that matter, undertakes to say to its subjects, “This you may not read, this you must not know,” the end result is tyranny and oppression, no matter how holy the motives. Mighty little force is needed to control a man who has been hoodwinked in this fashion; contrariwise, no amount of force can control a free man, whose mind is free. No, not the rack nor the atomic bomb, not anything. You can’t conquer a free man; the most you can do is kill him.