Many people know so little about what is beyond their short range of experience. They look within themselves – and find nothing! Therefore they conclude that there is nothing outside themselves either.
Nhiều người không biết nhiều hơn những gì nằm ngoài tầm trải nghiệm nhỏ bé của mình. Họ nhìn vào trong mình – và chẳng tìm thấy gì cả! Vì thế họ kết luận rằng cũng chẳng có gì ở bên ngoài họ.
Đừng bao giờ nhìn lên trước nơi có nghi ngờ, hay nhìn lại sau nơi có hối tiếc. Hãy nhìn vào nội tâm và đừng hỏi bên ngoài có gì bạn muốn hay không, mà hỏi bên trong có gì mà bạn còn chưa mở ra hay không.
Neither look forward where there is doubt nor backward where there is regret. Look inward and ask not if there is anything outside you want, but whether there is anything inside that you have not yet unpacked.
Bạn không thể hy vọng xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn mà không cải thiện mỗi cá nhân. Để làm được điều đó, mỗi chúng ta phải nỗ lực vì sự tiến bộ của bản thân, và cùng lúc ấy, chia sẻ trách nhiệm chung của toàn nhân loại, nghĩa vụ đặc biệt của ta đến trợ giúp những người mà ta nghĩ mình sẽ có ích nhất với họ.
You cannot hope to build a better world without improving the individuals. To that end each of us must work for his own improvement, and at the same time share a general responsibility for all humanity, our particular duty being to aid those to whom we think we can be most useful.
Giác ngộ chẳng có gì khó hiểu. Chỉ lột vỏ chuối ra bỏ vào miệng là bạn sẽ biết ngay hương vị của nó. Bạn phải thực hành để tự mình chứng ngộ, và bạn cần phải kiên trì. Nếu thành đạo dễ dàng thì mọi người đã làm rồi. Tôi bắt đầu vào chùa từ lúc tám tuổi và trở thành nhà sư đã hơn bốn mươi năm; còn bạn thì chỉ muốn hành thiền một hai đêm thôi để đi thẳng đến niết bàn. Đâu phải chỉ cần ngồi xuống là tức khắc giác ngộ. Không phải chỉ cần một người nào đó gõ vào đầu bạn một cái là bạn thành đạo ngay.
Enlightenment isn’t difhard to understand. Just take a banana and put it into your mouth, then you will know what it tastes like. You have to practice to experience realization, and you have to preserve. If it were so easy to become enlightened, everyone would be doing it. I started going to the temple when I was eight years old, and I have been a monk for over forty years. But you want to meditate for a night or two and go straight to nibbana. You don’t just sit down and – zip! – there you are, you know. You can’t get someone to blow on your head and make you enlightened either.