Một trại ấp bỏ không luôn luôn là một cảnh đáng buồn, nhưng ở miền Nam này chúng ta phải nhìn sâu hơn bề mặt một chút, và rồi chúng ta thấy mỗi khu vườn tược um tùm và nhà cửa trống không, là một dấu hiệu của tự do cho nô lệ, và mỗi người yêu đất nước mình, thậm chí dù không có cảm tình với nô lệ, nên vui mừng.
A deserted homestead is always a sad sight, but here in the South we must look a little deeper than the surface, and then we see that every such overgrown plantation, and empty house, is a harbinger of freedom to the slaves, and every lover of his country, even if he have no feeling for the slaves themselves, should rejoice.
Công lý khó tránh khỏi tranh cãi; sức mạnh dễ dàng nhận ra và không bị tranh cãi. Vậy nên chúng ta không thể trao sức mạnh cho công lý, bởi vì sức mạnh mâu thuẫn với công lý, và tuyên bố chính bản thân mình là đúng. Và bởi vậy, không thể khiến điều đúng mạnh mẽ, chúng ta đã biến điều mạnh thành đúng.
Justice is subject to dispute; might is easily recognised and is not disputed. So we cannot give might to justice, because might has gainsaid justice, and has declared that it is she herself who is just. And thus being unable to make what is just strong, we have made what is strong just.
Hầu hết các phiền phức đều không cần thiết. Chúng ta chiến thắng Tự nhiên; chúng ta có thể bắt tự nhiên mọc lúa mì; chúng ta có thể giữ ấm khi tự nhiên gọi bão tuyết. Thế nên chúng ta dựng lên ác quỷ chỉ vì thích thú – chiến tranh, trò chính trị, phân biệt chủng tộc, tranh chấp lao động.
Most troubles are unnecessary. We have Nature beaten; we can make her grow wheat; we can keep warm when she sends blizzards. So we raise the devil just for pleasure–wars, politics, race-hatreds, labor-disputes.
Người bình thường chỉ đổ 25% năng lượng và khả năng vào công việc. Thế giới sẽ ngả mũ đón chào người đổ hơn 50% khả năng của mình, và thế giới sẽ xoay mình vì số ít những người cống hiến cả 100%.
The average person puts only 25% of his energy and ability into his work. The world will take off its hat to those who put in more than 50% of their capacity and the world will stand on its head for those few and far between souls who devote 100%.
Tất cả những thuyết âm mưu luôn luôn là một cách để lảng tránh trách nhiệm của chúng ta. Nó là một kiểu căn bệnh xã hội rất quan trọng mà chúng ta dùng để tránh thừa nhận thực tại như chính nó và tránh đi trách nhiệm.
All the theories of conspiracy were always a way to escape our responsibilities. It is a very important kind of social sickness by which we avoid recognizing reality such as it is and avoid our responsibilities.
“Mong ước” trong lúc hành thiền có thể là bạn hay kẻ thù. Nếu là bạn, nó sẽ khiến ta muốn hành thiền, muốn tìm hiểu, muốn chấm dứt khổ đau. Nếu là kẻ thù, nó sẽ khiến ta mong ước những gì chưa xảy ra, muốn đối tượng của mình có được những gì mà chính đối tượng đó không có. Nhưng cuối cùng, chúng ta phải xả bỏ mọi mong ước, ngay cả mong ước giác ngộ, mới giải thoát được.
Desire in practice can be a friend or as enemy. As a friend, it makes us want to practice, to understand, to end suffering. But to be always desiring something that has not yet arisen, to want things to be other than they are, just causes more suffering, and this is when desire can be a foe. In the end, we must learn to let go to all our desires, even the desire for enlightenment. Only then can we be free.