Tôi để ý thấy rằng thậm chí cả những người khăng khăng rằng mọi thứ đã được định trước và rằng ta không thể thay đổi số phận vẫn nhìn ngang dọc trước khi đi qua đường.
I have noticed that even those who assert that everything is predestined and that we can change nothing about it still look both ways before they cross the street.
Cho dù sống lâu tới bao nhiêu, hai mươi năm đầu tiên là nửa dài nhất của đời bạn. Những năm tháng ấy có vẻ dài lâu như vậy khi đang trôi qua; và như vậy khi ta quay đầu nhìn lại; và chúng chiếm nhiều chỗ trong ký ức ta hơn tất cả những năm sau đó.
Live as long as you may, the first twenty years are the longest half of your life. They appear so while they are passing; they seem to have been so when we look back on them; and they take up more room in our memory than all the years that succeed them.
Chẳng có gì quan trọng. Bạn đưa mình vào trạng thái mà bạn tưởng tượng những thứ không có cơ sở gì trong hiện thực… Ta bắt đầu lo lắng vì thứ gì đó, và nếu ta để mình tiếp tục làm như thế, dần dần ta tưởng tượng đủ mọi thứ. Đó là một kiểu tự hưởng thụ, và ta đi vào mơ mộng không ngừng. Cần thiết phải ngừng quá trình này lại và đối mặt với thế giới hiện thực – thứ chẳng hề tồi tệ đến thế.
Nothing matters. You get yourself into a state in which you imagine things which have no basis in reality… One begins for some reason to worry about something and, if one allows oneself to go on doing that, one gradually imagines all kinds of things. It is a kind of self-indulgence and one gets into a perpetual daydream. It is essential to stop this process and face the real world – which is never so bad as all that.
Người ta không chịu nghiên cứu, học hỏi cái vượt qua ngoài tốt xấu. Họ thường nói: “Tôi sẽ như thế này, tôi sẽ như thế kia.” Nhưng họ chẳng hề nói: “Tôi sẽ chẳng là gì cả bởi vì thật sự chẳng có tôi”. Đó là cái họ cần phải học mà họ không chịu học.
People don’t study that which is beyond good and evil. This is what they should study. “I’m going to be like this; I’m going to be like that.” They say. But they never say, “I’m not going to be anything because there really isn’t any ‘I’ . This they don’t study.
Nếu một người có những suy nghĩ xấu xí, nó bắt đầu hiện lên mặt anh ta. Và khi người đó suy nghĩ xấu xa hàng ngày, hàng tuần, hàng năm, gương mặt càng ngày càng xấu cho tới khi bạn chịu không thể nhìn vào nó nữa.
Một người có những suy nghĩ tốt đẹp không thể nào xấu xí. Bạn có thể có cái mũi khoằm và cái miệng vặn vẹo và cằm đôi và răng chìa ra, nhưng nếu bạn có suy nghĩ tốt đẹp, nó sẽ rọi sáng gương mặt bạn giống như tia nắng, và bạn sẽ luôn luôn trông đáng yêu.
If a person has ugly thoughts, it begins to show on the face. And when that person has ugly thoughts every day, every week, every year, the face gets uglier and uglier until you can hardly bear to look at it.
A person who has good thoughts cannot ever be ugly. You can have a wonky nose and a crooked mouth and a double chin and stick-out teeth, but if you have good thoughts it will shine out of your face like sunbeams and you will always look lovely.
Quân tử không lấy sắc bên ngoài để thân cận với người. Tình sơ giao mà dùng dung mạo thì khác nào kẻ tiểu nhân khoét tường lén trộm cắp của người? Tình phải tin nhau, lời phải khéo léo.
君子不以色亲人。情疏而貌亲,在小人则穿窬之盗也与?情欲信,辞欲巧。Quân tử bất dĩ sắc thân nhân. Tình sơ nhi mạo thân, tại tiểu nhân tắc xuyên du chi ích dã dư? Tình dục tín, từ dục xảo.