Trong cuộc sống, buồn vui là điều tất yếu, quan trọng là bạn biết cách tự an ủi và vượt qua.
Hễ còn có lòng ham muốn thì chỉ biết trước được cái hẹp hòi biểu hiện ra bên ngoài chứ không biết được cái vi diện sâu ở bên trong.
Nếu nói tôi hoài niệm anh ấy, chi bằng nói tôi hoài niệm khoảng thời gian ngày đó của chính mình, hoài niệm những chuyện tôi vì anh ấy mà làm, những chuyện tôi vì anh ấy mà có được, vì anh ấy mà mất đi. Có lẽ không phải tôi không quên được anh ấy, chỉ là tôi không có cách nào quên được hình ảnh một tôi đầy nhiệt huyết, đầy bất chấp khi yêu anh ấy của những năm tháng đó mà thôi.
For there are two distinct sorts of ideas: Those that proceed from the head and those that emanate from the heart.
Bởi luôn luôn có hai loại tư tưởng khác nhau: Loại hình thành từ cái đầu và loại xuất phát từ trái tim.
Cảm giác an toàn quá nửa là một loại mê tín, nó đã không tồn tại trong tự nhiên, nhân loại cũng chưa từng thể nghiệm sự tồn tại của nó…Trên thực tế, đời người vốn là một quyển sổ ghi chép về những mối nguy hiểm gặp phải nhưng luôn dũng cảm tiến về phía trước.
Cách làm ngày hôm nay tuyệt đẹp:
Cười trước gương
Chào một người lạ mặt
Lắng nghe (thực sự lắng nghe)
Ăn chậm rãi
Khiêu vũ
Cười ngặt nghẽo
Nói “Tôi yêu bạn”
Trao đi một hai vòng ôm
Đếm những điều tốt đẹp trong đời bạn.
Make today amazing:
Smile in the mirror
Say hello to a stranger
Listen (really listen)
Eat slowly
Dance
Have a good belly laugh
Say “I love you”
Give a hug or two
Count your blessings.
Tiền không quan trọng – Nhưng những vấn đề quan trọng đều giải quyết bằng tiền.
Thích một người cớ sao phải che dấu? Bày tỏ tình cảm với người ta, sao phải xấu hổ? Nếu không nói người mình yêu chính là anh ấy thì sao anh ấy biết được trên thế gian này có một người yêu mình đến thế? Và không biết thì sao anh ấy có thể yêu bạn được? Vậy chẳng phải anh ấy có thể sẽ đánh mất một người đã yêu mình trên đời sao?
Phải, tình cảm rồi cũng sẽ tan biến, vợ chồng chỉ cần ký tên vào một tờ giấy là có thể xa nhau, người ta cũng không ai chết đi vì mất đi một ai đó bao giờ. Khi tuổi trẻ yêu thương như sóng tràn bờ nhưng có cách nào chắc chắn được rằng yêu thương đó còn mãi, theo thời gian dù sẽ mất đi những nồng nhiệt say mê nhưng vẫn còn đó sự lặng lẽ êm đềm của một dòng chảy không bao giờ cạn…?
Không có gì dài hơn thời gian, vì nó luôn vô cùng tận; cũng không có gì ngắn hơn thời gian, vì tất cả kế hoạch của chúng ta đều chưa kịp thực hiện hết.