Công lý, sức mạnh. – Rất đúng rằng điều gì công bằng cần phải được tuân theo; rất cần thiết rằng điều gì mạnh nhất cần phải được phục tùng. Công lý không có sức mạnh là bất lực; sức mạnh không có công lý là bạo ngược. Công lý không có sức mạnh bị chống đối, bởi luôn luôn có kẻ vi phạm; sức mạnh không có công lý bị lên án. Vì vậy chúng ta cần kết hợp công lý và sức mạnh, và để đạt được điều này, hãy khiến điều công bằng trở nên mạnh mẽ, và điều mạnh cần đảm bảo công bằng.
Justice, might.—It is right that what is just should be obeyed; it is necessary that what is strongest should be obeyed. Justice without might is helpless; might without justice is tyrannical. Justice without might is gainsaid, because there are always offenders; might without justice is condemned. We must then combine justice and might, and for this end make what is just strong, or what is strong just.
Tất cả phẩm cách của chúng ta nằm ở trong suy nghĩ. Đây là nền cơ bản mà ta phải dùng đề phát triển bản thân, chứ không phải không thời gian, thứ ta không biết phải làm thế nào để lấp đầy. Vậy nên hãy lấy việc suy nghĩ chính đáng làm nhiệm vụ: đây là nguyên tắc của đạo đức.
All our dignity consists, then, in thought. This is the basis on which we must raise ourselves, and not space and time, which we would not know how to fill. Let us make it our task, then, to think well: here is the principle of morality.
Bất cứ ai không thấy được sự phù phiếm của thế giới, chính bản thân mình rất tự đại. Vậy ai không thấy nó, ngoài những người trẻ tuổi mà cuộc đời là tất cả những tiếng động, những trò tiêu khiển, và những suy nghĩ cho tương lai?
Anyone who does not see the vanity of the world is very vain himself. So who does not see it, apart from young people whose lives are all noise, diversions, and thoughts for the future?
Trí tưởng tượng của chúng ta rất phóng đại hiện thực, bởi ta luôn nghĩ về nó, và vì vậy mà hạ thấp vĩnh hằng, bởi ta không nghĩ về nó, khiến ta biến vĩnh hằng thành hư vô và hư vô thành vĩnh hằng.
Our imagination so magnifies the present, because we are continually thinking about it, and so reduces eternity, because we do not think about it, that we turn eternity into nothing and nothing into eternity, and all this is so strongly rooted within us that all our reason cannot save us from it.
Tất cả con người đều kiếm tìm hạnh phúc. Điều này không có ngoại lệ. Cho dù con người đi theo phương cách nào, họ đều hướng tới cái đích ấy. Lý do để một số người đi đến chiến tranh, và lý do để những người khác lảng tránh nó, đều bắt nguồn từ cùng một khao khát nhưng gắn với những góc nhìn khác nhau. Ý chí chẳng bao giờ chọn bước ngắn nhất nhưng hướng tới mục tiêu này. Đây là động lực cho mọi hành động của con người, kể cả người treo cổ tự tử.
All men seek happiness. This is without exception. Whatever different means they employ, they all tend to this end. The cause of some going to war, and of others avoiding it, is the same desire in both, attended with different views. The will never takes the least step but to this object. This is the motive of every action of every man, even of those who hang themselves.
Công lý khó tránh khỏi tranh cãi; sức mạnh dễ dàng nhận ra và không bị tranh cãi. Vậy nên chúng ta không thể trao sức mạnh cho công lý, bởi vì sức mạnh mâu thuẫn với công lý, và tuyên bố chính bản thân mình là đúng. Và bởi vậy, không thể khiến điều đúng mạnh mẽ, chúng ta đã biến điều mạnh thành đúng.
Justice is subject to dispute; might is easily recognised and is not disputed. So we cannot give might to justice, because might has gainsaid justice, and has declared that it is she herself who is just. And thus being unable to make what is just strong, we have made what is strong just.
Tính kiêu căng tự đại neo chắc trong trái tim con người đến nỗi một người lính, một thường dân đi theo quân đội, một người đầu bếp hay một người gác cổng cũng sẽ khoe khoang và muốn sự thán phục, và thậm chí ngay cả các triết gia cũng muốn nó; những người viết chống lại nó muốn có được danh vọng vì đã viết hay, những người đọc muốn có được danh vọng vì đã đọc, và có lẽ chính tôi người viết những dòng này cũng muốn điều đó.
Vanity is so firmly anchored in man’s heart that a soldier, a camp follower, a cook or a porter will boast and expect admirers, and even philosophers want them; those who write against them want to enjoy the prestige of having written well, those who read them want the prestige of having read them, and perhaps I who write this want the same thing.