Mỗi chúng ta phải tìm thấy cho bản thân điều gì được cho phép, điều gì bị cấm đoán… cấm đoán đối với mình. Một người có thể chẳng bao giờ vi phạm một điều luật nào, và vẫn là một thằng khốn.
Each of us has to find out for himself what is permitted and what is forbidden… forbidden for him. It’s possible for one never to transgress a single law and still be a bastard. And vice versa.
Người ham quyền lực bị hủy hoại vì quyền lực, người ham tiền bạc bị hủy hoại vì tiền bạc, người dễ phục tùng bị hủy hoại vì sự quỵ lụy, người tìm kiếm lạc thú bị hủy hoại vì lạc thú.
The man of power is ruined by power, the man of money by money, the submissive man by subservience, the pleasure seeker by pleasure.
Tất cả những người muốn tự sát đều có trách nhiệm chiến đấu chống lại sự dụ dỗ của tự sát. Mỗi người trong họ đều hiểu rõ đâu đó trong một góc của tâm hôn mình rằng tự sát, dù đúng là một đường giải thoát, là con đường thấp kém và đáng khinh, và bị cuộc đời chinh phục vẫn tốt đẹp và cao thượng hơn nhiều ngã xuống dưới bàn tay của chính mình.
All suicides have the responsibility of fighting against the temptation of suicide. Every one of them knows very well in some corner of his soul that suicide, though a way out, is rather a mean and shabby one, and that it is nobler and finer to be conquered by life than to fall by one’s own hand.
Tôi bắt đầu hiểu rằng sự đau khổ, thất vọng và sầu muộn không tồn tại để làm ta khốn khổ, hay coi rẻ ta, hay tước đoạt đi của ta sự tự tôn. Chúng ở đó để biến đổi ta và khiến ta trưởng thành.
I began to understand that suffering and disappointments and melancholy are there not to vex us or cheapen us or deprive us of our dignity but to mature and transfigure us.
Khi chúng ta cảm thấy khốn khổ và không thể chịu đựng cuộc đời thêm được nữa, cây cối sẽ nói với chúng ta: Hãy yên lặng! Hãy yên lặng! Hãy nhìn tôi! Cuộc sống không dễ dàng, cuộc sống không khó khăn. Đó là những suy nghĩ trẻ con… Mái ấm không ở đây hay ở đó. Mái ấm hoặc ở trong bạn, hoặc không ở đâu cả.
When we are stricken and cannot bear our lives any longer, then a tree has something to say to us: Be still! Be still! Look at me! Life is not easy, life is not difficult. Those are childish thoughts… Home is neither here nor there. Home is within you, or home is nowhere at all.
Mỗi thời đại, mỗi nền văn hóa, mỗi phong tục và tín ngưỡng đều có tính cách riêng, những điểm yếu điểm mạnh riêng, cái đẹp riêng và sự tàn nhẫn riêng; nó chấp nhận một số đau khổ nhất định khi cần thiết, kiên nhẫn chịu đựng một số cái ác nhất định. Cuộc sống con người thực sự khốn khổ, thực sự sa vào địa ngục chỉ khi hai thời đại, hai nền văn hóa, hai tôn giáo giao thoa.
Every age, every culture, every custom and tradition has its own character, its own weakness and its own strength, its beauties and cruelties; it accepts certain sufferings as matters of course, puts up patiently with certain evils. Human life is reduced to real suffering, to hell, only when two ages, two cultures and religions overlap.
Điều chúng ta có thể và nên thay đổi là bản thân mình: sự kiên nhẫn của mình, tính tự cao tự đại của mình (kể cả tự cao tự đại về trí óc), cảm nhận của mình về tổn thương, sự thiếu hụt của mình trong yêu thương và độ lượng. Tôi coi mọi nỗ lực khác để thay đổi thế giới, dù có xuất phát từ ý định cao đẹp nhất, đều chỉ là vô ích.
What we can and should change is ourselves: our impatience, our egoism (including intellectual egoism), our sense of injury, our lack of love and forbearance. I regard every other attempt to change the world, even if it springs from the best intentions, as futile.
Ngày hôm nay sẽ không bao giờ đến một lần nữa, và bất cứ ai không thể ăn nó, uống nó, nếm nó, và ngửi nó sẽ không bao giờ lại nhận được nó trong suốt vĩnh hằng. Mặt trời sẽ không bao giờ lại tỏa sáng như ngày hôm nay… Nhưng bạn phải đóng vai của mình và hát, bài hát hay nhất mình có.
This day will never come again and anyone who fails to eat and drink and taste and smell it will never have it offered to him again in all eternity. The sun will never shine as it does today… But you must play your part and sing a song, one of your best.
Tôi đã phải trải nghiệm không biết bao nhiêu sự ngu xuẩn, ác độc, sai lầm, buồn nôn, vỡ mộng và bi ai, chỉ để lại trở thành đứa trẻ và có bắt đầu mới. Tôi phải trải qua sự tuyệt vọng, tôi phải chìm xuống đáy sâu nhất của tinh thần, xuống những suy nghĩ về tự sát, để có thể trải nghiệm sự cao quý.
I have had to experience so much stupidity, so many vices, so much error, so much nausea, disillusionment and sorrow, just in order to become a child again and begin anew. I had to experience despair, I had to sink to the greatest mental depths, to thoughts of suicide, in order to experience grace.
Vũ khí tốt nhất chống lại những bùn nhơ của cuộc đời là lòng can đảm, tính ngoan cường và sự kiên nhẫn. Lòng can đảm cho ta sức mạnh, tính ngoan cường khiến ta vui, và sự kiên nhẫn mang đến bình yên.
The best weapons against the infamies of life are courage, wilfulness and patience. Courage strenthens, wilfulness is fun and patience provides tranquility.
Dòng sông đã dạy tôi lắng nghe; bạn cũng sẽ học được từ nó. Dòng sông biết mọi thứ, người ta có thể học được mọi thứ từ nó. Bạn đã học được từ dòng sông rằng sẽ tốt khi vươn xuống dưới, chìm xuống, tìm kiếm những đáy sâu.
The river has taught me to listen; you will learn from it, too. The river knows everything; one can learn everything from it. You have already learned from the river that it is good to strive downwards, to sink, to seek the depths.
Cây cối là những thánh đường. Bất cứ ai biết cách nói với chúng, bất cứ ai biết cách lắng nghe chúng, có thể học được sự thật. Chúng không thuyết giảng hiểu biết và giáo huấn, chúng thuyết giảng luật sự sống cổ xưa, không chùn bước trước những đặc thù riêng.
Trees are sanctuaries. Whoever knows how to speak to them, whoever knows how to listen to them, can learn the truth. They do not preach learning and precepts, they preach, undeterred by particulars, the ancient law of life.
Hầu hết con người… giống như chiếc lá lướt chao đảo trong không trung, rung rinh, và rơi xuống mặt đất. Nhưng một số người lại giống như những vì sao đi theo một con đường xác định: gió không chạm tới họ, họ có bên trong mình chỉ dẫn và con đường.
Most people…are like a falling leaf that drifts and turns in the air, flutters, and falls to the ground. But a few others are like stars which travel one defined path: no wind reaches them, they have within themselves their guide and path.