Tác giả: Ân Tầm

Con người rất kỳ lạ. Càng lớn con người càng cô đơn, như vậy, rốt cuộc là cô đơn chọn lựa con người, hay là con người lựa chọn cô đơn?

Tác giả:
Từ khóa:

Rất nhiều câu chuyện cảm động đã được ghi lại, có hạnh phúc, có ưu thương, có đau khổ nhưng khi hết thảy mọi chuyện đều qua đi, còn đọng lại cũng chỉ có hạnh phúc. Nhưng mà, thử hỏi lại chính bản thân bạn xem bạn có cảm thấy hạnh phúc hay không? Dù chỉ thoảng qua trong một cái chớp mắt cũng được coi là hạnh phúc. Đã từng yêu cũng chính là một loại hạnh phúc vậy.

Tác giả:
Từ khóa:

Cuộc sống vốn nhiều đau khổ, hận một người là làm mình đau khổ thêm.

Tác giả:

Mỗi một người phụ nữ đều có quyền được yếu đuối…Em nên biết, cuộc đời mỗi người phải được làm tất cả những điều mình thích mới thật sự ý nghĩa. Em rất kiên cường, nhưng phụ nữ quá kiên cường sẽ rất vất vả.

Tác giả:

Bất ngờ gặp gỡ là cảm giác bất chợt thầm ngoái đầu nhìn lại, không hẹn mà gặp. Cũng có lẽ là một loại thương cảm, cô đơn, lưu luyến, tưởng niệm. Là một thứ cảm giác tốt đẹp, nhưng cũng có khi trở thành vết thương chí mạng.

Tác giả:
Từ khóa:

Em không dám chấp nhận tình cảm của anh, vì em sợ một ngày nào đó sẽ mất đi. Vì tình yêu là kiểu qua giai đoạn nồng nhiệt rồi cũng sẽ hết. Đến khi chấm dứt, tình cảm sẽ không trở về nguyên vẹn lúc ban đầu.

Tác giả:
Từ khóa:

Hạnh phúc không phải là tình cờ tìm được, nó là kết quả của sự tích lũy, là kết quả của sự mong đợi. Có đôi lúc, khi bạn đang tuyệt vọng thì hạnh phúc lại đến bên làm bạn. Mỗi ngày sống trên đời, chỉ cần biết quý trọng những người bên cạnh, quan tâm những gì bạn cần quan tâm thì chắc rằng hạnh phúc sẽ đợi bạn ngay phía trước.

Tác giả:
Từ khóa:

Con người vẫn luôn tham lam, luôn muốn mười phân vẹn mười, nhưng trên thực tế thì sao có thể chứ. Khi bạn có được thứ này thì đương nhiên cũng sẽ mất đi thứ kia. Bởi vì năng lượng bất biến, bắt đầu có được thì cũng bắt đầu mất đi, cứ đơn giản như thế. Nhưng người đời thường không hiểu thấu điền này, đều cố gắng dãy dụa.

Tác giả:
Từ khóa:

Tình cảm – một khi đã bỏ ra thì không thể thu hồi, lại không thể quên đi.

Tác giả:

Sở dĩ yêu một người là hạnh phúc bởi vì hai người họ yêu nhau. Yêu một người là đau khổ bởi vì trong hai người họ có một người không yêu nữa, thậm chí là chưa từng yêu.

Tác giả:

Thật ra… nơi đó đã từng là nơi hạnh phúc, nhưng cũng là nơi đau lòng… Đời người là thế, có bao nhiêu hạnh phúc thì nhất định sẽ có bấy nhiêu đau khổ. Cho nên có đôi khi tránh né cũng không phải là chuyện không tốt.

Tác giả:

Phải đối xử tốt với chính mình vì đời người chớp mắt đã trôi qua, phải thương người yêu mình vì kiếp sau chưa chắc đã gặp lại.

Tác giả:

Phụ nữ, có lẽ là luôn như vậy! Vừa chờ mong yêu và được yêu, nhưng cũng sợ bị thương, đồng thời còn e ngại người đàn ông âu yếm mình có toàn tâm toàn ý yêu bản thân mình hay không.

Tác giả:

Có người từng nói, sự dụ hoặc đến cực điểm chính là thứ độc dược chí mạng đối với những người đang yêu. Giống như những kẻ nghiện ma tuý, biết rõ tình yêu có độc nhưng vẫn lao vào, hết lần này tới lần khác chịu tổn thương tới cực điểm. Trái tim tan nát vẫn ôm lấy ảo tưởng tình yêu có thể phá tan giới hạn cuối cùng của sự dụ hoặc cực hạn…

Tác giả:

Yêu một người, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, cho dù hóa thành tro bụi cũng vẫn mỉm cười đón nhận. Tình yêu của em, tựa như dòng suối nhỏ thấm đẫm trong ánh mắt, như dòng sông không biết mệt mỏi, tình nguyện theo từng bước chân của anh tiến về phía trước. Yêu một người, biết rõ là nguy hiểm nhưng vẫn mỉm cười chấp nhận, tựa như đứng trên vách núi cao nhảy xuống, cho dù tim không ngừng đập loạn lên vẫn muốn cùng anh tiếp tục đoạn trần duyên này.

Tác giả:

Phụ nữ không đi làm tương đương với mất đi tính độc lập về kinh tế, mất đi sự độc lập về kinh tế tức là mất đi sự độc lập về tư cách. Một người phụ nữ chỉ biết dựa dẫm thì chỉ có thể đặt hết hy vọng vào chồng, giống như là tầm gửi. Mà loại phụ nữ này đã định là sẽ mất đi tiếng nói chung với chồng.

Tác giả:
Từ khóa:

Tình yêu, trước giờ luôn là đường một chiều, nếu anh lựa chọn rời bỏ giữa đường, xin anh hãy đi thẳng một mạch, đừng ngoảnh lại, cũng đừng chờ mong trở về nơi đã từng bắt đầu. Bởi vì con đường này vẫn tiếp tục đi thẳng. Và trên con đường đó, em không phải là em nữa, mà anh cũng không còn là anh của lúc đầu. Có lẽ chúng ta đã được định trước, không thể về lại nơi từng bắt đầu.

Tác giả:

Khó khăn rồi sẽ qua đi. Giống như cơn mưa ngoài cửa sổ, có tầm tã cỡ nào rồi cuối cùng cũng sẽ trời quang mây tạnh.

Tác giả:
Từ khóa: