Giác ngộ có hai giai đoạn: Giác là giai đoạn thứ nhất, ví dụ khi con nghe được một kiến thức gì mới, có người nói với con một câu nói, bỗng con cảm thấy mình như được mở rộng tầm mắt, nhìn thấu được những điều mơ hồ trước đó, cái này được gọi là ‘giác’. Nhưng trong cả cuộc đời này của con, gặp phải bất cứ chuyện gì, đều phải xem xét lại thâm tâm mình, suy ngẫm, tìm hiểu, đêm ngày tích lũy, quá trình lâu ngày và dần thẩm thấu mọi điều này gọi là ‘ngộ’.
Một người chân chính phải trải qua thời gian rất lâu mới nhìn ra, một người xấu chỉ cần một ngày thì đã nhận ra.
Tôi nói với cuộc sống hãy làm giảm đi những nỗi đau trong tôi, nhưng cuộc sống từ chối. Cuộc sống nói rằng sự chịu đựng giúp tôi thoát khỏi những lo lắng vật chất và mang tôi đến gần cuộc sống hơn.
Đó là điều buồn cười về những người cha người mẹ. Thậm chí khi con cái họ là vết sưng tấy ghê tởm nhất bạn có thể tưởng tượng ra, họ vẫn nghĩ nó rất tuyệt vời.
It’s a funny thing about mothers and fathers. Even when their own child is the most disgusting little blister you could ever imagine, they still think that he or she is wonderful.
Có một câu chuyện cũ về một người ao ước giá mà máy tính của mình sử dụng cũng dễ như cái điện thoại. Điều ước đó trở thành hiện thực rồi, bởi tôi chẳng còn biết cách sử dụng điện thoại của mình nữa.
There’s an old story about the person who wished his computer were as easy to use as his telephone. That wish has come true, since I no longer know how to use my telephone.
Sự đảm bảo chỉ là mê tín mà thôi. Nó không tồn tại trong tự nhiên, loài người nói chung cũng không trải nghiệm nó. Lảng tránh nguy hiểm về lâu dài không an toàn hơn nhảy thẳng vào nguy hiểm. Cuộc sống hoặc là một cuộc phiêu lưu táo bạo, hoặc chẳng là gì cả.
Security is mostly a superstition. It does not exist in nature, nor do the children of men as a whole experience it. Avoiding danger is no safer in the long run than outright exposure. Life is either a daring adventure, or nothing.
Chỉ có giai cấp công nhân là dũng cảm nhất, cách mạng nhất, luôn luôn gan góc đương đầu với bọn đế quốc thực dân.
Nếu anh ta yêu bạn, bạn không phải làm gì cả, bởi anh ta sẽ làm giúp bạn. Nếu anh ta không yêu bạn, bạn cũng không phải làm gì cả, vì điều đó là vô ích.
Khi những lời bàn tán về rắc rối tôi gặp phải vang to nhất, tôi làm điều mà mình luôn đề cập. Tôi yên lặng và lắng nghe câu trả lời cho câu hỏi Chuyện này xảy ra để dạy tôi điều gì? Câu trả lời đầu tiên trước nhất? Hãy đặt cái tôi xuống. Hãy bước ra khỏi cái tôi để bạn có thể nhận ra sự thật. Ngay khi tôi làm điều đó, tôi có thể nhận thấy vai trò của mình trong việc tạo ra “hoàn cảnh của bản thân”, mà không oán trách người khác. Và – bingo! – tôi nhận ra tất cả những tiếng ồn về sự chật vật của tôi chỉ là phản chiếu nỗi sợ hãi và đau khổ của tôi.
When the talk about my troubles was loudest, I did the thing I’ve always spoken of most. I got still and listened for the answer to What is this here to teach me? The answer, first and foremost? Lay your ego down. Step out of your ego so you can recognize the truth. As soon as I did that, I was able to see the role I had played in creating “my circumstances,” without blaming other people. And – bingo! – I realized that all the noise about my struggle was a reflection of my personal angst and fear.
Tình yêu là con của vị thần nghèo khó và cũng vừa là con của vị thần tài: con của thần nghèo đói nên nó đòi hỏi, xin xỏ mãi; con của vị thần tài nên nó rất rộng lượng về bạc tiền đối với người yêu.