Nếu người ta có thể hạnh phúc với tất thảy mọi điều bé nhỏ. Thì người ta cũng hoàn toàn có thể đau khổ bởi chúng. Chân thì bước đi rồi mà đầu vẫn ngoảnh lại nhìn. Chính là như vậy đấy! Là tự mình chơi trò chơi giằng dưa với chính mình. Là tự mình không cam tâm. Là tự mình không thể buông bỏ hết. Là tự mình nhớ. Là tự mình thương. Chỉ tội một điều. Là chẳng bao giờ tự mình yêu mình hết cả…
Sắc đẹp chẳng là gì cả, sắc đẹp không ở lại. Bạn không biết mình may đến thế nào khi xấu đâu, bởi nếu người ta yêu thích bạn, bạn biết người ta thích bạn vì chuyện khác.
Beauty is nothing, beauty won’t stay. You don’t know how lucky you are to be ugly, because if people like you, you know it’s for something else.
Cuộc sống cốt ở sự tiến bộ và thay đổi. Khi bạn không còn làm những điều đó – đó là lời thì thầm của bạn; đó là lời thì thầm rằng bạn nên làm điều gì đó khác.
Life is about growth and change. When you are no longer doing that — that is your whisper; that is your whisper that you are supposed to do something else.
Success is not final, failure is not fatal: it is the courage to continue that counts.
Thành công không phải là cuối cùng, thất bại không phải là chết người: lòng can đảm đi tiếp mới quan trọng.
Đàn ông thích biểu dương trước người đàn bà đẹp, và chấp nhận thua thiệt trong bóng tốị.
Thật thế, khó tìm ra được một tình yêu hoàn hảo. Để trở thành một người tình, bạn phải có liên tục sự tinh tế của một kẻ rất sáng suốt, sự linh động của một đứa trẻ, tính nhạy cảm của một nghệ sĩ, sự hiểu biết của một triết gia, sự thu nhận của một vị thánh, sự khoan dung của mộ học giả và lòng dũng cảm của một tín đồ.
Life is made of ever so many partings welded together.
Cuộc sống được tạo nên từ vô vàn thứ hàn gắn lại với nhau.
Nỗi đau của họ như tấm gương soi vào nhau, thấy rõ đối phương. Thương xót cho nhau nhưng không thể giơ tay ra chạm tới. Không bao giờ kể lể. Cãi nhau, không hiểu nhau, lạnh nhạt, cố chấp. Chỉ có thể duy trì bằng cách như vậy. Chính như vậy. Có một số người, họ yêu quý nhau như vậy. Tình yêu của họ cách trở hai bờ, chỉ có thể nhìn nhau, không thể sát gần.
Người chìa tay và xin con một đồng. Lần thứ nhất con hãy tặng họ hai đồng. Lần thứ hai con hãy biếu họ một đồng. Lần thứ ba con phải biết lắc đầu. Và đến lần thứ tư con hãy im lặng, bước đi.