Thể xác và tinh thần không thể tách ra trong chữa trị, bởi chúng là một và không thể chia tách. Những tâm thần bệnh tật cũng cần chữa trị như cơ thể bệnh tật.
Body and soul cannot be separated for purposes of treatment, for they are one and indivisible. Sick minds must be healed as well as sick bodies.
Bệnh tật và thuốc chữa giống như hai phe phái trong một thị trấn đang bị vây hãm; mỗi bên cấu xé tan nát bên kia, nhưng cả hai lại đồng lòng chống lại kẻ thù chung, Tự nhiên.
The disease and its medicine are like two factions in a besieged town; they tear one another to pieces, but both unite against their common enemy, Nature.
Một trong những nghĩa vụ đầu tiên của người bác sĩ là giáo dục dân chúng không dùng thuốc… Xà phòng và nước và lẽ thường tình là thuốc sát trùng tốt nhất.
One of the first duties of the physician is to educate the masses not to take medicine…. Soap and water and common sense are the best disinfectants.
Hào quang của y học là nó luôn tiến về phía trước, và luôn luôn có thêm nhiều điều để học. Những bệnh tật của ngày hôm nay không che phủ chân trời của ngày mai, mà thúc đẩy nỗ lực lớn hơn nữa.
The glory of medicine is that it is constantly moving forward, that there is always more to learn. The ills of today do not cloud the horizon of tomorrow, but act as a spur to greater effort.
Niềm tin rằng chỉ có một cách sống đúng, một cách duy nhất cho các vấn đề của tôn giáo, chính trị, tình dục, y học là gốc rễ của mối đe dọa lớn nhất đối với con người: những đồng loại của anh ta khăng khăng muốn chi phối sự cứu rỗi, sự an toàn, và sự minh mẫn của anh ta.
The belief that there is only one right way to live, only one right way to regulate religious, political, sexual, medical affairs is the root cause of the greatest threat to man: members of his own species, bent on ensuring his salvation, security, and sanity.
Cuộc đời thì ngắn, mà nghề thì miên man; cơn bệnh phập phù; kinh nghiệm hiểm nguy, còn quyết định thì thật khó. Người thầy thuốc không phải chỉ chuẩn bị để tự mình làm những gì là đúng, mà còn làm cho bệnh nhân, người đi theo và các yếu tố xung quanh hợp tác hài hòa.
Life is short, and Art long; the crisis fleeting; experience perilous, and decision difficult. The physician must not only be prepared to do what is right himself, but also to make the patient, the attendants, and externals cooperate.
Bất kể là trong các bệnh mạn tính hay trong các bệnh cấp tính, một chế độ ăn tiết chế kham khổ luôn luôn nguy hiểm, nó không phải là thứ tiên quyết. Và một lần nữa, một chế độ ăn cắt giảm cùng cực là nguy hiểm, và sự no đủ, ở mức cực đoan, cũng rất nguy hiểm.
A slender restricted diet is always dangerous inchronic diseases, and also in acute diseases, where it is not requisite. Andagain, a diet brought to the extreme point of attenuation is dangerous; andrepletion, when in the extreme, is also dangerous.