Ta không thể chỉ sống vì mình. Hàng ngàn sợi chỉ kết nối ta với đồng loại; và giữa những sợi chỉ ấy, những sợi tình cảm, hành động của ta trở thành nguyên nhân, và chúng quay lại với ta là hệ quả.
We cannot live only for ourselves. A thousand fibers connect us with our fellow men; and among those fibers, as sympathetic threads, our actions run as causes, and they come back to us as effects.
Quân tử không lấy sắc bên ngoài để thân cận với người. Tình sơ giao mà dùng dung mạo thì khác nào kẻ tiểu nhân khoét tường lén trộm cắp của người? Tình phải tin nhau, lời phải khéo léo.
君子不以色亲人。情疏而貌亲,在小人则穿窬之盗也与?情欲信,辞欲巧。Quân tử bất dĩ sắc thân nhân. Tình sơ nhi mạo thân, tại tiểu nhân tắc xuyên du chi ích dã dư? Tình dục tín, từ dục xảo.
Khoảng 15% thành công tài chính của một người đến từ tri thức kỹ thuật và 85% đến từ kỹ năng trong quan hệ với con người – từ tính cách và khả năng dẫn dắt người khác.
About 15 percent of one’s financial success is due to one’s technical knowledge and about 85 percent is due to skill in human engineering—to personality and the ability to lead people.
Bạn muốn tin rằng trong đời có mối quan hệ mà sự phản bội không thể chạm tới. Một mối quan hệ không thể bị ảnh hưởng bởi loại tổn thương đó. Và không có đâu.
You want to believe that there’s one relationship in life that’s beyond betrayal. A relationship that’s beyond that kind of hurt. And there isn’t.
Không giống như những ‘mối quan hệ thực sự’, những ‘mối quan hệ ảo’ dễ bắt đầu và dễ chấm dứt. Chúng có vẻ hay ho và sạch sẽ, dễ sử dụng, nếu so sánh với trò hiện thực chậm chạp, nặng nề và rối rắm.
Unlike ‘real relationships’, ‘virtual relationships’ are easy to enter and to exit. They look smart and clean, feel easy to use, when compared with the heavy, slow-moving, messy real stuff.
Trong thế giới của chúng ta, nơi mà tính ‘cá nhân hóa’ lan tràn, những mối quan hệ là phúc ân tốt xấu lẫn lộn. Chúng chao đảo giữa giấc mơ ngọt ngào và cơn ác mộng, và không thể biết được khi nào thì hai loại ấy chuyển hóa thành nhau.
In our world of rampant ‘individualisation’, relationships are mixed blessings. They vacillate between a sweet dream and a nightmare, and there is no telling when one turns into the other.
Sự chú ý của con người thường tập trung vào những sự thỏa mãn mà các mối quan hệ được kỳ vọng sẽ mang lại, chính xác là bởi chúng không thực sự làm hài lòng theo cách nào đó. Và nếu chúng thực sự làm hài lòng, cái giá của sự thỏa mãn này thường cho thấy là không thể chấp nhận được.
Human attention tends to be focused on the satisfactions relationships are hoped to bring, precisely because somehow they have not been truly satisfactory. And if they do satisfy, the price of this satisfaction has often been found to be unacceptable.