Lý trí là một chuyện, sinh vật con người lại là chuyện khác. Bạn có thể dễ dàng đưa ra một giải pháp lý trí cho điều gì đó và cùng lúc ấy hy vọng trong tim rằng nó sẽ không thành công.
Logic is one thing, the human animal another. You can quite easily propose a logical solution to something and at the same time hope in your heart of hearts it won’t work out.
Dù có người nói toàn bộ cuộc đời trọn vẹn chẳng là gì khác ngoài một giấc mơ và thế giới vật lý chẳng là gì khác ngoài ảo ảnh, tôi nghĩ giấc mơ hay ảo ảnh này đủ thực, nếu biết dùng tốt lý trí chúng ta sẽ không bao giờ bị nó lừa gạt.
Although the whole of this life were said to be nothing but a dream and the physical world nothing but a phantasm, I should call this dream or phantasm real enough, if, using reason well, we were never deceived by it.
Nếu chúng ta nghe theo lý trí, ta sẽ không bao giờ có được tình yêu. Ta sẽ không bao giờ có được tình bạn. Ta sẽ không bao giờ khởi nghiệp bởi vì ta hoài nghi: “Nó sẽ không thành công.” Hay “Cô ấy sẽ làm mình tổn thương.” Hay “Mình đã có vài mối tình thất bại, vậy nên…” Những điều đó là vô nghĩa. Bạn sẽ bỏ lỡ cuộc đời. Lúc nào bạn cũng phải nhảy xuống vách núi và dựng lên cánh chim cho mình trên đường rơi xuống.
If we listened to our intellect we’d never have a love affair. We’d never have a friendship. We’d never go in business because we’d be cynical: “It’s gonna go wrong.” Or “She’s going to hurt me.” Or,”I’ve had a couple of bad love affairs, so therefore . . .” Well, that’s nonsense. You’re going to miss life. You’ve got to jump off the cliff all the time and build your wings on the way down.
Không gì mang tính lừa gạt như lý trí con người, không gì trơn trượt và có thể đảo ngược như thứ mà ta gọi là ‘logic’. La bàn thực sự của cuộc đời là bản năng tinh thần.
Nothing is so deceptive as human reasoning, – nothing so slippery and reversible as what we have decided to call ‘logic.’ The truest compass of life is spiritual instinct.
Sự khác biệt rõ ràng nhất giữa con người và động vật nằm ở điều này: con vật, bởi hầu như được thúc đẩy bởi các giác quan và không có nhiều nhận thức về quá khứ hay tương lai, chỉ sống trong hiện tại. Nhưng con người, bởi anh ta được trao cho lý trí giúp anh ta có thể lĩnh hội được các mối quan hệ, nhìn thấy được căn nguyên của vạn vật, hiểu được tính chất tương hỗ của nguyên nhân và hệ quả, tạo ra sự so sánh, dễ dàng có cái nhìn chung về con đường cả đời mình, và có sự chuẩn bị cần thiết cho cuộc hành trình đó.
The most evident difference between man and animals is this: the beast, in as much as it is largely motivated by the senses and with little perception of the past or future, lives only for the present. But man, because he is endowed with reason by which he is able to perceive relationships, sees the causes of things, understands the reciprocal nature of cause and effect, makes analogies, easily surveys the whole course of his life, and makes the necessary preparations for its conduct.