Chúng ta cứ mãi đi lòng vòng, bị những lo lắng bất an giới hạn tới mức ta không còn phân biệt được giữa đúng và sai, giữa ý định bất chợt của kẻ cướp và lý tưởng trong sáng nhất.
We walk in circles, so limited by our own anxieties that we can no longer distinguish between true and false, between the gangster’s whim and the purest ideal.
Một tấm chân tình, không thể nói đấy là giả tạo. Tình yêu vĩnh cửu, không thể nói chỉ cần một tấm chân tình.
[7 điều chú ý khi nhìn nhận một người]
1. Nhìn vào bạn bè của anh ta, xem họ là những người như thế nào?
2. Nhìn vào cách anh ta tiêu tiền, tiêu tiền vào những việc gì?
3. Nhìn vào cách anh ta nói chuyện, để ý tâm tình lẫn cách nhìn nhận mọi sự việc.
4. Nhìn vào sở thích và đam mê của anh ta.
5. Để ý xem anh ta có tôn trọng người khác hay không?
6. Nhìn vào thái độ đối với chuyện nhỏ nhặt bình thường của anh ta.
7. Nhìn vào chuẩn mực đạo đức và sự thành thật của con người anh ta.
Character can not be developed in ease and quiet. Only through experiences of trial and suffering can the soul be strengthened, vision cleared, ambition inspired and success achieved.
Tính cách không thể được phát triển trong thảnh thơi và yên ả. Chỉ qua các kinh nghiệm gian nan và đau đớn linh hồn mới có thể được tôi luyện, tầm nhìn mới được thông suốt, tham vọng mới được truyền cảm hứng và thành công mới đạt được.
Tầm thuật quý nhất là sáng suốt. Tướng mạo quý nhất là chính đại. Ngôn ngữ quý nhất là giản dị, chân thật.
It is not good for all our wishes to be filled; through sickness we recognize the value of health; through evil, the value of good; through hunger, the value of food; through exertion, the value of rest.
Không phải là hay khi tất cả các ước muốn của chúng ta đều được thỏa mãn; qua ốm đau chúng ta nhận ra giá trị của sức khỏe, qua cái ác chúng ta nhận ra giá trị của cái thiện; qua đói khát chúng ta nhận ra giá trị của thức ăn; qua nỗ lực ráng sức, chúng ta nhận ra giá trị của nghỉ ngơi.
Được dõi theo người mình yêu, được biết rằng trong tim người ấy có chỗ dành cho mình, thì dù bản thân phải bước đi trong bóng tối, cũng vẫn là hạnh phúc.
Hầu hết các phiền phức đều không cần thiết. Chúng ta chiến thắng Tự nhiên; chúng ta có thể bắt tự nhiên mọc lúa mì; chúng ta có thể giữ ấm khi tự nhiên gọi bão tuyết. Thế nên chúng ta dựng lên ác quỷ chỉ vì thích thú – chiến tranh, trò chính trị, phân biệt chủng tộc, tranh chấp lao động.
Most troubles are unnecessary. We have Nature beaten; we can make her grow wheat; we can keep warm when she sends blizzards. So we raise the devil just for pleasure–wars, politics, race-hatreds, labor-disputes.
Trước khi chúng ta đến, thế giới này không thiếu thứ gì, sau khi chúng ta đi, nó vẫn không thiếu thứ gì.
We could never learn to be brave and patient, if there were only joy in the world.
Chúng ta không bao giờ có thể học được sự can đảm và kiên nhẫn nếu chỉ có niềm vui trên thế gian này.