Có lẽ vì phụ nữ luôn ngốc nghếch hơn đàn ông, nên mới hết lần này tới lần khác chịu tổn thương. Đau khổ một lần chưa đủ, đến khi toàn thân đầy thương tích mới học được cách tự bảo vệ mình.
If I was on trial in Cupid’s court, I would plead guilty to all charges of loving you, praying for a life’s sentence with you and no chance for parole.
Nếu anh bị đưa ra xét xử tại phiên toà của thần Tình Yêu, anh sẽ xin nhận mọi lời buộc tội vì đã yêu em, và cầu xin một bản án chung thân ở bên em mà không hề có cơ hội được tha bổng.
Có những con đường chưa đi mà đã nhớ. Có những con đường đi mãi rồi để quên. Cuộc đời giữa nhớ và quên, ai cũng chọn bắt đầu từ nhớ và kết thúc ở quên. Tôi không chọn nhớ, nên suốt đời tôi sẽ chẳng phải cố quên đi gì cả. Vì lẽ đó, thành phố vẫn nguyên vẹn trong tôi, bằng một tình yêu như vậy, tình yêu của một kẻ suốt đời đi lạc.
Tôi đi ngủ và thức dậy giữa đêm tưởng rằng mình nghe thấy ai đó khóc, tưởng rằng chính mình đã khóc, và chạm lên mặt và thấy rằng mặt mình khô ráo.
Rồi tôi nhìn ra cửa sổ và nghĩ: Ôi chao, chỉ là mưa thôi, mưa, luôn luôn là mưa, và tôi trở mình, càng buồn hơn, và sờ soạng tìm giấc ngủ ướt sũng của mình, cố khoác lại nó vào.
I went to bed and woke in the middle of the night thinking I heard someone cry, thinking I myself was weeping, and I felt my face and it was dry.
Then I looked at the window and thought: Why, yes, it’s just the rain, the rain, always the rain, and turned over, sadder still, and fumbled about for my dripping sleep and tried to slip it back on.
Trí tưởng tượng của chúng ta rất phóng đại hiện thực, bởi ta luôn nghĩ về nó, và vì vậy mà hạ thấp vĩnh hằng, bởi ta không nghĩ về nó, khiến ta biến vĩnh hằng thành hư vô và hư vô thành vĩnh hằng.
Our imagination so magnifies the present, because we are continually thinking about it, and so reduces eternity, because we do not think about it, that we turn eternity into nothing and nothing into eternity, and all this is so strongly rooted within us that all our reason cannot save us from it.
Chúng ta có thể thất tình, nhưng nhất định phải mang tình yêu đó chôn xuống nơi sâu nhất của trái tim. Chúng ta có thể tha thứ nhưng nhất định phải quên đi kẻ đã làm mình tổn thương. Bởi vì, một ngày nào đó, có lẽ chúng ta sẽ dần dần yêu một người khác, mà người đó nhất định sẽ mang đến cho ta hạnh phúc. Những gì đã qua hãy để cho nó qua đi, vì yêu, chúng ta không cần phải nói lời xin lỗi.
But friendship is precious, not only in the shade, but in the sunshine of life, and thanks to a benevolent arrangement the greater part of life is sunshine.
Don’t be content with doing only your duty. Do more than your duty. It is the horse that finishes a neck ahead wins the race.
Đừng hài lòng với việc chỉ hoàn thành nhiệm vụ của mình. Hãy làm nhiều hơn thế. Con ngựa về đích trước hơn một cái cổ là con ngựa thắng cuộc đua.
Quan tâm một người, sẽ toàn tâm toàn ý vì cảm giác an toàn của người đó, không phải sao? Tình yêu là không thể chịu được nghi ngờ.
An toàn không phải là thao tác trí tuệ để chúng ta hoạt động. Nó là vấn đề sự sống và cái chết. Chính tổng nỗ lực chúng ta đổ vào quản lý an toàn quyết định người chúng ta làm cùng sẽ sống hay sẽ chết.
Safety is not an intellectual exercise to keep us in work. It is a matter of life and death. It is the sum of our contributions to safety management that determines whether the people we work with live or die.