Chúng ta không được xác định bằng những trải nghiệm của chúng ta, mà tự xác định bằng ý nghĩa ta trao cho chúng; và khi chúng ta coi những trải nghiệm nhất định là nền cơ bản cho cuộc sống tương lai, chúng ta gần như lạc hướng đến một mức độ nào đó. Ý nghĩa không được quyết định bởi tình huống. Chúng ta tự quyết định bản thân bằng ý nghĩa chúng ta gắn cho tình huống.
We are not determined by our experiences, but are self-determined by the meaning we give to them; and when we take particular experiences as the basis for our future life, we are almost certain to be misguided to some degree. Meanings are not determined by situations. We determine ourselves by the meanings we ascribe to situations.
Một, hãy nhớ ngước lên những vì sao chứ đừng cúi xuống nhìn chân. Hai, đừng từ bỏ lao động. Lao động cho bạn ý nghĩa và mục đích, và cuộc đời trống rỗng nếu không có nó. Ba, nếu bạn đủ may mắn để tìm được tình yêu, hãy nhớ nó luôn ở đó và đừng ném nó đi.
One, remember to look up at the stars and not down at your feet. Two, never give up work. Work gives you meaning and purpose and life is empty without it. Three, if you are lucky enough to find love, remember it is there and don’t throw it away.
Toàn bộ vấn đề có thể nêu ra chỉ đơn giản bằng cách hỏi, “Âm nhạc có ý nghĩa gì không?” Câu trả lời của tôi sẽ là “Có”. Và “Bạn có thể dùng ngôn từ để nói lên ý nghĩa của âm nhạc hay không”. Câu trả lời của tôi sẽ là “Không”.
The whole problem can be stated quite simply by asking, ‘Is there a meaning to music?’ My answer would be, ‘Yes.’ And ‘Can you state in so many words what the meaning is?’ My answer to that would be, ‘No.’
Bạn thấy đó, hoàn toàn không phải là môi trường; hoàn toàn không phải là vì các sự kiện trong đời, mà chính ý nghĩa ta gắn cho các sự kiện – cách ta nhìn nhận chúng – mới là điều hình thành nên con người ta hôm nay và con người ta sẽ trở thành trong tương lai.
You see, it’s never the environment; it’s never the events of our lives, but the meaning we attach to the events – how we interpret them – that shapes who we are today and who we’ll become tomorrow.
Niềm tin có quyền năng sáng tạo và quyền năng hủy diệt. Con người có khả năng kỳ diệu để nắm lấy bất kỳ trải nghiệm nào trong đời và tạo ra một ý nghĩa hoặc phá bỏ quyền năng của mình hoặc có thể cứu mạng mình theo nghĩa đen.
Beliefs have the power to create and the power to destroy. Human beings have the awesome ability to take any experience of their lives and create a meaning that disempowers them or one that can literally save their lives.
Tôi nhúng ngón tay vào sự tồn tại – và nó chẳng có mùi gì. Tôi đang ở đâu? Tôi là ai? Tại sao tôi lại ở đây? Cái thứ gọi là thế giới này là gì vậy? Thế giới này có ý nghĩa gì? Ai đã dụ tôi vào thế giới? Tại sao tôi lại không được hỏi xin phép và tại sao tôi lại không được thông báo những luật lệ và quy định của nó mà bị xô vào cuộc sống như thể bị một kẻ bắt cóc, một tên lái buôn món hàng linh hồn mua lấy? Tại sao tôi lại liên quan đến cái doanh nghiệp lớn có tên là thực tại này? Tại sao tôi lại nên quan tâm tới nó? Không phải đó là mối quan tâm tự nguyện sao? Và nếu tôi phải liên quan, người quản lý ở đâu? Tôi muốn lên tiếng. Không có quản lý sao? Tôi phải phàn nàn với ai đây?
I stick my finger in existence — it smells of nothing. Where am I? Who am I? How came I here? What is this thing called the world? What does this world mean? Who is it that has lured me into the world? Why was I not consulted, why not made acquainted with its manners and customs instead of throwing me into the ranks, as if I had been bought by a kidnapper, a dealer in souls? How did I obtain an interest in this big enterprise they call reality? Why should I have an interest in it? Is it not a voluntary concern? And if I am to be compelled to take part in it, where is the director? I should like to make a remark to him. Is there no director? Whither shall I turn with my complaint?
Một ý nghĩa riêng bí mật thực ra không có nghĩa gì cả. Ý nghĩa chỉ tồn tại trong giao tiếp: một từ có nghĩa gì đó với chỉ một người duy nhất thực chất chỉ là vô nghĩa. với mục tiêu và hành động của chúng ta cũng vậy; ý nghĩa duy nhất của chúng nằm ở ý nghĩa của chúng đối với người khác. Mỗi con người phấn đấu vì khẳng định tầm quan trọng bản thân; nhưng con người luôn phạm phải sai lầm nếu họ không nhận ra rằng toàn bộ tầm quan trọng của họ phải bao gồm sự cống hiến của họ cho cuộc sống của những người khác.
Tôi nghĩ khi bi kịch xảy ra, nó cho bạn hai lựa chọn. Bạn có thể khuất phục trước sự trống rỗng, nỗi trống trải tràn ngập trái tim bạn, phổi bạn, hạn chế khả năng bạn suy nghĩ, thậm chí là hít thở. Hoặc bạn có thể thử tìm ra ý nghĩa.
I think when tragedy occurs, it presents a choice. You can give in to the void: the emptiness that fills your heart, your lungs, constricts your ability to think or even breathe. Or you can try to find meaning.
Ý nghĩa thực sự của lòng can đảm là thấy sợ hãi, và rồi bước lên trước khi đầu gối run lên và trái tim đập mạnh – thậm chí ngay cả khi không ai hiểu được bước chân ấy trừ chính bạn. Tôi biết điều đó không dễ. Nhưng có hành động bạo dạn là cách duy nhất để thực sự tiến lên về hướng viễn cảnh lớn lao mà vũ trụ dành cho bạn.
The true meaning of courage is to be afraid, and then, with your knees knocking and your heart racing, to step out anyway—even when that step makes sense to nobody but you. I know that’s not easy. But making a bold move is the only way to truly advance toward the grandest vision the universe has for you.
Bạn không thể cho hay nhận món quà nào đẹp đẽ hơn là việc trân trọng tiếng gọi của mình. Nó là lý do vì sao bạn sinh ra. Và làm thế nào để bạn sống chân thực nhất.
There is no greater gift you can give or receive than to honor your calling. It’s why you were born. And how you become most truly alive.