Vai trò của tôi trong xã hội, hay của bất cứ nghệ sĩ hay thi nhân nào, là cố gắng và thể hiện điều mà tất cả chúng ta cảm nhận. Không phải để dạy người khác cảm nhận. Không phải như nhà rao giảng hay lãnh đạo mà như hình ảnh phản chiếu của tất cả chúng ta.
My role in society, or any artist’s or poet’s role, is to try and express what we all feel. Not to tell people how to feel. Not as a preacher, not as a leader, but as a reflection of us all.
Khi bạn đang chìm, bạn không nói ‘Tôi sẽ cực kỳ vui sướng nếu có ai đó nhìn xa trông rộng để thấy tôi đang chìm và đến giúp tôi,’ bạn chỉ hét lên.
When you’re drowning, you don’t say ‘I would be incredibly pleased if someone would have the foresight to notice me drowning and come and help me,’ you just scream.
Đó là nỗi sợ hãi cho những điều chưa biết. Điều chưa biết là chính nó. Và nỗi sợ hãi nó khiến mọi người hối hả theo đuổi giấc mơ, ảo vọng, chiến tranh, hòa bình, tình yêu, hận thù, tất cả những thứ đó – tất cả chỉ là ảo ảnh. Điều chưa biết là chính nó. Hãy chấp nhận rằng nó chưa được biết và đơn giản là nó đang lướt đi. Mọi thứ đều chưa biết — và rồi bạn vượt lên trong cuộc chơi. Đó chính là nó. Đúng không?
It’s fear of the unknown. The unknown is what it is. And to be frightened of it is what sends everybody scurrying around chasing dreams, illusions, wars, peace, love, hate, all that–it’s all illusion. Unknown is what it is. Accept that it’s unknown and it’s plain sailing. Everything is unknown–then you’re ahead of the game. That’s what it is. Right?
Có hai nguồn động lực cơ bản: nỗi sợ hãi và tình yêu. Khi chúng ta sợ hãi, chúng ta quay lưng lại với cuộc đời. Khi chúng ta yêu, chúng ta mở lòng đón nhận tất cả những gì đời trao tặng với niềm nhiệt huyết, sự hào hứng và chấp nhận. Chúng ta cần học yêu bản thân đầu tiên, yêu tất cả những hào quang và khuyết điểm. Nếu chúng ta không thể yêu bản thân, chúng ta không thể mở ra toàn bộ khả năng yêu thương người khác hay tiềm năng sáng tạo. Sự tiến hóa và tất cả hy vọng cho một thế giới tốt đẹp hơn nằm ở tầm nhìn không biết sợ hãi và mở lòng của những người biết ôm lấy cuộc sống.
There are two basic motivating forces: fear and love. When we are afraid, we pull back from life. When we are in love, we open to all that life has to offer with passion, excitement, and acceptance. We need to learn to love ourselves first, in all our glory and our imperfections. If we cannot love ourselves, we cannot fully open to our ability to love others or our potential to create. Evolution and all hopes for a better world rest in the fearlessness and open-hearted vision of people who embrace life.
Nếu có người nghĩ rằng tình yêu và hòa bình là thứ sáo rỗng đáng lẽ ra phải bị bỏ lại vào những năm Sáu mươi, đó là vấn đề của anh ta. Tình yêu và hòa bình là vĩnh cửu.
If someone thinks that love and peace is a cliche that must have been left behind in the Sixties, that’s his problem. Love and peace are eternal.
Khi bạn làm điều gì đó cao thượng và tốt đẹp và không ai để ý thấy, đừng buồn. Bởi mặt trời mỗi sáng đều là một cảnh tượng kỳ diễm và thế mà hầu hết khán giả vẫn đều đang ngủ.
When you do something noble and beautiful and nobody noticed, do not be sad. For the sun every morning is a beautiful spectacle and yet most of the audience still sleeps.
Khi tôi mười hai tuổi, tôi từng nghĩ mình hẳn phải là thiên tài, nhưng không ai để ý. Nếu có thứ gì đó gọi là thiên tài, tôi chính là nó, và nếu không có, tôi không quan tâm.
When I was about twelve I used to think I must be a genius, but nobody’s noticed. If there is such a thing as a genius, I am one, and if there isn’t I don’t care.
Hãy tưởng tượng tất cả mọi người đều sống trong yên bình. Bạn có thể nói tôi là người mơ mộng, nhưng không phải chỉ có mình tôi. Tôi hy vọng một ngày nào đó bạn sẽ đến với chúng tôi, và thế giới sẽ trở thành một.
Imagine all the people living life in peace. You may say I’m a dreamer, but I’m not the only one. I hope someday you’ll join us, and the world will be as one.
When I was about twelve I used to think I must be a genius, but nobody’s noticed. If there is such a thing as a genius, I am one, and if there isn’t I don’t care.
Khi tôi mười hai tuổi, tôi từng nghĩ mình hẳn phải là thiên tài, nhưng không ai để ý. Nếu có thứ gì đó gọi là thiên tài, tôi chính là nó, và nếu không có, tôi không quan tâm.
Yeah we all shine on, like the moon, and the stars, and the sun.
Phải, tất cả chúng ta đều tỏa sáng, như mặt trăng, như những vì sao, và như mặt trời.