Hãy sống cuộc đời tốt nhất mà bạn có thể. Cuộc sống là một trò chơi mà luật chơi bạn sẽ học được nếu bạn nhảy thẳng vào nó và chơi hết mình. Nếu không, bạn sẽ bị bất ngờ, không ngừng sửng sốt trước luật chơi luôn thay đổi. Những kẻ không chơi thường than vãn và phàn nàn rằng vận may luôn lướt qua họ. Họ không chịu nhận ra rằng họ có thể tự tạo cho mình một ít vận may.
Live the best life you can. Life is a game whose rules you learn if you leap into it and play it to the hilt. Otherwise, you are caught off balance, continually surprised by the shifting play. Non-players often whine and complain that luck always passes them by. They refuse to see that they can create some of their own luck.
Cuộc sống còn là gì nếu không phải một chuỗi những hành động điên rồ đầy cảm hứng? Khó khăn là làm thế nào để tìm ra chúng để thực hiện. Đừng bao giờ bỏ phí một cơ hội: nó không đến mỗi ngày.
What is life but a series of inspired follies? The difficulty is to find them to do. Never lose a chance: it doesn’t come every day.
Cuộc đời khó khăn và phức tạp đến lạ lùng… Không cải cách nào sẽ khiến nó dễ dàng hơn. Hầu hết chúng ta những người lao động – hay muốn lao động – sẽ luôn luôn gặp phải rắc rối hay bất mãn. Vì vậy chúng ta phải học cách giữ bình tĩnh, và rèn luyện tất cả tài năng của mình, và khiến người khác hạnh phúc.
Life is hard and astonishingly complicated…. No one great reform will make it easy. Most of us who work — or want to work — will always have trouble or discontent. So we must learn to be calm, and train all our faculties, and make others happy.
Ta hãy sôi sục trên cái vạc không thể lường trước, nỗi bối rối đầy mê hoặc, những thôi thúc làm thành món hổ lốn, phép màu bất diệt của ta – bởi tâm hồn phun ra điều kỳ diệu trong từng giây phút. Vận động và thay đổi là cốt lõi của con người; sự cứng nhắc là cái chết; sự an phận là cái chết; ta hãy nói điều xuất hiện trong đầu, lặp lại bản thân, đối lại bản thân, ném ra sự vô nghĩa ngông cuồng nhất, và đi theo những mộng tưởng tuyệt vời nhất mà không quan tâm thế giới làm gì hay nghĩ gì hay nói gì. Bởi chẳng có gì quan trọng ngoài cuộc sống.
Let us simmer over our incalculable cauldron, our enthralling confusion, our hotchpotch of impulses, our perpetual miracle – for the soul throws up wonders every second. Movement and change are the essence of our being; rigidity is death; conformity is death; let us say what comes into our heads, repeat ourselves, contradict ourselves, fling out the wildest nonsense, and follow the most fantastic fancies without caring what the world does or thinks or says. For nothing matters except life.
Sự tồn tại là cuộc mặc cả lạ lùng. Đời nợ chúng ta thì ít mà chúng ta thì nợ đời tất cả. Hạnh phúc thực sự duy nhất đến từ việc cống hiến hết bản thân vì một mục đích nào đó.
Existence is a strange bargain. Life owes us little; we owe it everything. The only true happiness comes from squandering ourselves for a purpose.
Và tôi đã sống thế nào? Chính trực và rộng mở, dù lỗ mãng. Tôi không sợ cuộc đời. Tôi không thu mình khỏi nó. Tôi đón nhận nó như chính nó với cái giá của nó. Và tôi không xấu hổ vì nó. Đó là cuộc đời của tôi.
And how have I lived? Frankly and openly, though crudely. I have not been afraid of life. I have not shrunk from it. I have taken it for what it was at its own valuation. And I have not been ashamed of it. Just as it was, it was mine.
Một ngọn lửa bùng lên sau hậu trường trong nhà hát. Chú hề bước ra để cánh báo đám đông; người ta nghĩ đấy là trò đùa và vỗ tay. Chú hề lặp lại; tiếng vỗ tay càng to hơn. Tôi nghĩ thế giới sẽ đi đến hồi kết theo cách đó: trong tiếng vỗ tay của những người có tài dí dỏm cứ nghĩ đấy là trò đùa.
A fire broke out backstage in a theatre. The clown came out to warn the public; they thought it was a joke and applauded. He repeated it; the acclaim was even greater. I think that’s just how the world will come to an end: to general applause from wits who believe it’s a joke.