Cuộc sống là tiếng vọng. Điều bạn gửi vào đó quay trở lại. Thứ bạn gieo trồng bạn gặt hái. Thứ bạn cho bạn nhận lại. Điều bạn thấy ở người khác tồn tại trong chính bạn. Cho dù bạn là ai hay bạn làm gì, nếu bạn tìm kiếm cách tốt nhất để thu hoạch được nhiều nhất trong mọi mặt của cuộc sống, bạn nên tìm kiếm điều tốt đẹp trong tất cả mọi người và trong tất cả tình huống, và coi luật lệ vàng này như một cách sống.
Life is an echo. What you send out comes back. What you sow you reap. What you give you get. What you see in others exists in you. Regardless of who you are or what you do, if you are looking for the best way to reap the most reward in all areas of life, you should look for the good in every person and in every situation and adopt the golden rule as a way of life.
Và tôi đã sống thế nào? Chính trực và rộng mở, dù lỗ mãng. Tôi không sợ cuộc đời. Tôi không thu mình khỏi nó. Tôi đón nhận nó như chính nó với cái giá của nó. Và tôi không xấu hổ vì nó. Đó là cuộc đời của tôi.
And how have I lived? Frankly and openly, though crudely. I have not been afraid of life. I have not shrunk from it. I have taken it for what it was at its own valuation. And I have not been ashamed of it. Just as it was, it was mine.
Bạn không bao giờ có thể thực sự sống cuộc đời của người khác, thậm chí cả của con mình. Ảnh hưởng bạn cho người khác hình thành qua cuộc đời bạn, và điều bạn đã trở thành chính mình.
You can never really live anyone else’s life, not even your child’s. The influence you exert is through your own life, and what you’ve become yourself.
Điều đầu tiên mà tôi thấy quan tâm là tôi đã được sinh ra. Đó là những từ tuyệt diệu. Cuộc đời này, thứ mà cả thời gian lẫn sự vĩnh hằng đều không thể rút ngắn – linh hồn này, linh hồn bất diệt, đã bắt đầu. Tâm trí tôi lạc lối trong sự huyền diệu đó.
The first thing which I can record concerning myself is, that I was born. These are wonderful words. This life, to which neither time nor eternity can bring diminution – this everlasting living soul, began. My mind loses itself in these depths.
Mỗi người chúng ta đều phải lấy cái tâm biết ơn để đối mặt với cuộc sống. Biết ơn cha mẹ, bởi cha mẹ ban cho bạn sinh mệnh; biết ơn thầy cô, vì thầy cô đắp nặn linh hồn bạn; biết ơn những cảnh ngộ bạn gặp phải, bởi chúng cho bạn dũng khí; đồng thời cũng biết ơn đối thủ mang đến nghịch cảnh, bởi họ khiến bạn càng thêm kiên cường.
我们每个人都要以一颗感恩的心来面对生活。感谢你的父母,因为他们赐予你生命;感谢你的导师,因为他们塑造了你的灵魂;感谢你的遭遇,因为它们给了你勇气;感谢你的幸福,因为它们给了你动力;同时也要感谢给你带来逆境的对手,因为他们让你更加坚强。
Mỗi con người thực thụ, hơi cao hơn mức thú vật và cây cỏ, không sống chỉ vì để tồn tại mà không biết phải sống thế nào; anh ta sống để đem lại ý nghĩa và giá trị cho cuộc đời mình.
Every true man, sir, who is a little above the level of the beasts and plants does not live for the sake of living, without knowing how to live; but he lives so as to give a meaning and a value of his own to life.
Tôi càng sống lâu, đọc nhiều, kiên nhẫn hơn và lo lắng tìm hiểu nhiều hơn, tôi dường như càng biết ít đi… Hãy biết vừa phải. Có lòng khoan dung. Sống nhún nhường. Như thế là đủ.
The longer I live, the more I read, the more patiently I think, and the more anxiously I inquire, the less I seem to know…Do justly. Love mercy. Walk humbly. This is enough.
Phật dạy: “Ngồi cũng thiền, đi cũng thiền, nhất hoa nhất vũ trụ, nhất diệp nhất Như Lai, xuân đến hoa cỏ xanh tươi, thu sang lá vàng dần rơi, vô hạn bát nhã tâm tự tại, nói – im- động- tịnh thể an nhiên.” Khi chúng ta dốc sức giành giật tính mạng, xua đuổi tử thần, thì mới phát hiện, sự chống chọi trong đau đớn và bi thương trong từng tĩnh mạch thật yếu ớt, dù sống hay chết thì cuối cùng cũng sẽ dừng lại ở đường thẳng tăm tắp kia, dấu chân của bạn theo gió hoá mưa hoà cùng hoa lá khô rơi trên mặt đất.
Rốt cuộc mục đích của cuộc đời chính là sống nó, trải nghiệm đến tận cùng, háo hức vươn ra và không bao giờ sợ hãi đón nhận những trải nghiệm mới mẻ và phong phú hơn.
The purpose of life, after all, is to live it, to taste experience to the utmost, to reach out eagerly and without fear for newer and richer experiences.