Bạn không bao giờ có thể thực sự sống cuộc đời của người khác, thậm chí cả của con mình. Ảnh hưởng bạn cho người khác hình thành qua cuộc đời bạn, và điều bạn đã trở thành chính mình.
You can never really live anyone else’s life, not even your child’s. The influence you exert is through your own life, and what you’ve become yourself.
Chúng ta giết chóc trong mỗi bước chân, không chỉ trong chiến tranh, bạo loạn và xử tử. Chúng ta giết chóc khi nhắm mắt lại trước sự nghèo đói, khổ đau và tủi thẹn. Cũng như vậy, tất cả sự bất kính đối với cuộc sống, tất cả nhẫn tâm, tất cả thờ ơ, tất cả khinh miệt đều chính là giết chóc.
We kill at every step, not only in wars, riots and executions. We kill when we close our eyes to poverty, suffering and shame. In the same way all disrespect for life, all hard-heartedness, all indifference, all contempt is nothing else than killing.
Cuộc đời cũng như hơi thở vậy thôi. Ta không thể hít một hơi dài quá khả năng của mình. Nhưng ra có thể hít sâu hết khả năng của mình trong từng hơi thở. Tôi vẫn tin rằng nếu bạn thực sự biết hưởng thụ, bạn luôn biết mình đã sống rất lâu. Nếu đã biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu?
Bạn không thể cho hay nhận món quà nào đẹp đẽ hơn là việc trân trọng tiếng gọi của mình. Nó là lý do vì sao bạn sinh ra. Và làm thế nào để bạn sống chân thực nhất.
There is no greater gift you can give or receive than to honor your calling. It’s why you were born. And how you become most truly alive.