Tất cả cuộc đời của một con người không là gì hơn ngoài quá trình tự sinh thành chính mình; đúng vậy, chúng ta nên hoàn toàn được sinh thành khi ta qua đời – mặc dù hầu hết con người đều có số phận bi kịch là chết đi trước khi sinh thành.
The whole life of the individual is nothing but the process of giving birth to himself; indeed, we should be fully born when we die – although it is the tragic fate of most individuals to die before they are born.
Điều đầu tiên mà tôi thấy quan tâm là tôi đã được sinh ra. Đó là những từ tuyệt diệu. Cuộc đời này, thứ mà cả thời gian lẫn sự vĩnh hằng đều không thể rút ngắn – linh hồn này, linh hồn bất diệt, đã bắt đầu. Tâm trí tôi lạc lối trong sự huyền diệu đó.
The first thing which I can record concerning myself is, that I was born. These are wonderful words. This life, to which neither time nor eternity can bring diminution – this everlasting living soul, began. My mind loses itself in these depths.
Hãy giải phóng mình tự do khỏi mô hình ma-nơ-canh mà bạn tạo ra từ diễn giải sai lầm về điều bạn làm và điều bạn cảm nhận, và bạn sẽ lập tức thấy mô hình ma-nơ-canh do mình tự tạo hoàn toàn chẳng giống con người thực của bạn hay điều mà bạn thực sự có thể trở thành!
Shake yourself free from the manikin you create out of a false interpretation of what you do and what you feel, and you’ll at once see that the manikin you make yourself is nothing at all like what you really are or what you really can be!
Con người có thể làm được những chuyện đáng kinh ngạc và tiếp thu khối lượng kiến thức không lổ mà vẫn không hiểu được bản thân mình. Nhưng đau khổ khiến người ta nhìn vào bên trong bản thân. Nếu thành công, thì bên trong con người sẽ là khởi đầu của sự học hỏi.
A man may perform astonishing feats and comprehend a vast amount of knowledge, and yet have no understanding of himself. But suffering directs a man to look within. If it succeeds, then there, within him, is the beginning of his learning.
Khi ba mươi tuổi, người ta nên biết rõ mình như trong lòng bàn tay, biết rõ con số cụ thể của những khiếm khuyết và phẩm chất của mình, biết mình có thể đi xa bao nhiêu, đoán trước những thất bại – là chính bản thân mình. Và trên hết, chấp nhận những điều đó.
At 30 a man should know himself like the palm of his hand, know the exact number of his defects and qualities, know how far he can go, foretell his failures – be what he is. And, above all, accept these things.
Dù bạn nghĩ gì, hãy chắc chắn đó đúng là điều bạn nghĩ; dù bạn muốn gì, hãy chắc chắn đó đúng là điều bạn muốn; dù bạn cảm thấy thế nào, hãy chắc chắn đó đúng là điều bạn cảm thấy.
Whatever you think, be sure it is what you think; whatever you want, be sure that is what you want; whatever you feel, be sure that is what you feel.
Người ta thường có thói quen nhìn ngắm bên ngoài. Chảng hạn như khi nhìn giảng đường này, họ sẽ nói: “Giảng đường này thật lớn!”. Thật ra nó chẳng lớn chút nào. Nó lớn hay không, tùy theo quan niệm của ta mà thôi. Thật ra, giảng đường này nó chỉ vậy thôi, chẳng lớn mà cũng chẳng bé. Thế nhưng, người ta luôn luôn chạy theo cảm quan của mình. Người ta bận rộn nhìn và đánh giá mọi vật chung quanh mà không có thì giờ để nhìn vào chính mình.
People are always looking outwards, at people and things. They look at this hall, for example, and say, “Oh, it’s so big!” Actually it’s not big at all. Whether or not it seems big, depend on your perception of it. In fact this hall is just the size it is, neither big nor small. But people run after their feelings all the tine. They are so busy looking around and having opinions what they see that they have no time to look at themselves.
Tôi không cảm thấy cần biết chính xác tôi là ai. Điều thú vị chính trong cuộc sống và trong công việc là trở thành con người khác với khởi điểm của ta.
I don’t feel that it is necessary to know exactly what I am. The main interest in life and work is to become someone else that you were not in the beginning.
Nhiệm vụ chính của con người trong cuộc sống là tự sinh thành chính mình, trở thành những gì mình có tiềm năng. Sản phẩm quan trọng nhất cho nỗ lực đó là tính cách của anh ta.
Man’s main task in life is to give birth to himself, to become what he potentially is. The most important product of his effort is his own personality.
Tôi có đủ sức sống trong tôi để khiến người ta đủ ghen tị đến mức muốn đẩy ngã tôi. Tôi có nhiều can đảm trong tôi đến mức tôi có sự mặt dày mày dạn, sự trơ tráo phi thường để lại đứng lên. Thế đấy. Đó là cách bạn hiểu mình là ai.
I have enough of life in me to make somebody jealous enough to want to knock me down. I have so much courage in me that I have the effrontery, the incredible gall to stand up. That’s it. That’s how you get to know who you are.
Ai cũng nhận được tiếng gọi. Và công việc thực sự của bạn trong cuộc đời là tìm ra càng nhanh càng tốt tiếng gọi ấy là gì, bạn có sứ mệnh trở thành người thế nào, và bắt đầu trân trọng điều đó theo cách tốt nhất mà bạn có thể.
Everybody has a calling. And your real job in life is to figure out as soon as possible what that is, who you were meant to be, and to begin to honor that in the best way possible for yourself.