Những người đủ may mắn để chưa từng phải trải qua cơn trầm cảm thực sự khó mà tưởng tượng được một cuộc sống hoàn toàn tràn ngập nỗi vô vọng, trống rỗng và sợ hãi.
It’s often difficult for those who are lucky enough to have never experienced what true depression is to imagine a life of complete hopelessness, emptiness and fear.
Ai cũng có khả năng sống đời hạnh phúc. Tất cả những lời nói rằng những ngày tháng ta đang sống mới khó khăn làm sao, chỉ là một cách khéo léo để biện minh cho nỗi sợ và sự lười biếng.
Everybody has a capacity for a happy life. All these talks about how difficult times we live in, that’s just a clever way to justify fear and laziness.
Sự trì trệ sinh ra nghi ngờ và sợ hãi. Hành động sinh ra lòng tự tin và can đảm. Nếu bạn muốn chinh phục nỗi sợ, đừng ngồi ở nhà và nghĩ về điều đó. Hay ra ngoài và bận rộn.
Inaction breeds doubt and fear. Action breeds confidence and courage. If you want to conquer fear, do not sit home and think about it. Go out and get busy.
Chỉ khi nào không còn sợ hãi, ta mới bắt đầu sống hết từng trải nghiệm, dù nếm trải đau thương hay vui sướng, sống với thái độ biết ơn trong từng khoảng khắc, sống hết mình.
Only when we are no longer afraid do we begin to live in every experience, painful or joyous, to live in gratitude for every moment, to live abundantly.
Vấn đề lớn nhất trong đời sống con người là nỗi sợ hãi. Chính nỗi sợ hãi cướp đi hạnh phúc. Chính nỗi sợ hãi khiến ta chấp nhận thấp hơn nhiều điều ta có khả năng. Chính nỗi sợ hãi là nguồn gốc của những cảm xúc tiêu cực, bất hạnh và các rắc rối trong quan hệ giữa người với người.
The greatest problem of human life is fear. It is fear that robs us of happiness. It is fear that causes us to settle for far less than we are capable of. It is fear that is the root cause of negative emotions, unhappiness and problems in human relationships.
Một cảm xúc bất biến của người thấp kém là nỗi sợ hãi – nỗi sợ điều chưa biết, điều phức tạp, điều không thể giải thích. Điều anh ta muốn hơn mọi thứ khác là sự an toàn.
The one permanent emotion of the inferior man is fear – fear of the unknown, the complex, the inexplicable. What he wants above everything else is safety.
Nhân loại là giống loài buồn chán. Hầu hết mọi người bỏ phần lớn cuộc đời nỗ lực để sống, và chút tự do ít ỏi còn lại lấp đầy họ với nỗi sợ hãi tới mức họ tìm mọi cách để vứt bỏ nó.
The human race is a monotonous affair. Most people spend the greatest part of their time working in order to live, and what little freedom remains so fills them with fear that they seek out any and every means to be rid of it.
Quyền lực có hai dạng. Một sinh ra từ nỗi sợ hãi bị trừng phạt và một sinh ra từ những hành động yêu thương. Quyền lực dựa trên tình yêu hàng nghìn lần hiệu quả và lâu dài hơn quyền lực dựa trên sợ hãi.
Power is of two kinds. One is obtained by the fear of punishment and the other by acts of love. Power based on love is a thousand times more effective and permanent then the one derived from fear of punishment.
Phần đông con người theo bản năng dễ bị lung lạc bởi nỗi sợ hơn là bởi sự kính trọng, và kiềm chế trước cái ác vì sợ sự trừng phạt mà nó mang đến hơn là bởi sự dơ bẩn của nó.
The generality of men are naturally apt to be swayed by fear rather than reverence, and to refrain from evil rather because of the punishment that it brings than because of its own foulness.