Khi tôi nghĩ đến cuộc đời ngắn ngủi của mình hòa vào cõi vĩnh hằng bất tận, hay khoảng không nhỏ bé mà tôi có thể chạm đến hay nhìn thấy nuốt trọn trong cõi mênh mông vô cùng mà tôi không biến đến và cũng không biết đến tôi, tôi sợ hãi và kinh ngạc thấy mình ở đây thay vì ở đó… vào lúc này thay vì vào lúc đó.
When I consider the small span of my life absorbed in the eternity of all time, or the small part of space which I can touch or see engulfed by the infinite immensity of spaces that I know not and that know me not, I am frightened and astonished to see myself here instead of there … now instead of then.
Và khi đồng hồ cát cạn, chiếc đồng hồ cát của sự nhất thời, khi âm thanh của cuộc đời trần tục đã yên ắng lại và những hoạt động không ngơi nghỉ hay vô ích đã ngừng lại, khi tất cả những gì quanh bạn đều lắng đọng, như trong vĩnh cửu, vĩnh cửu sẽ hỏi bạn cũng như mỗi cá nhân giữa hàng triệu hàng triệu sinh mệnh chỉ một câu hỏi: ngươi đã sống khốn khổ hay không?
And when the hourglass has run out, the hourglass of temporality, when the noise of secular life has grown silent and its restless or ineffectual activism has come to an end, when everything around you is still, as it is in eternity, then eternity asks you and every individual in these millions and millions about only one thing: whether you have lived in despair or not.
Trí tưởng tượng của chúng ta rất phóng đại hiện thực, bởi ta luôn nghĩ về nó, và vì vậy mà hạ thấp vĩnh hằng, bởi ta không nghĩ về nó, khiến ta biến vĩnh hằng thành hư vô và hư vô thành vĩnh hằng.
Our imagination so magnifies the present, because we are continually thinking about it, and so reduces eternity, because we do not think about it, that we turn eternity into nothing and nothing into eternity, and all this is so strongly rooted within us that all our reason cannot save us from it.
Luôn luôn! Đó là một từ đáng sợ. Nó khiến tôi run lên khi nghe thấy nó. Phụ nữ thích dùng nó. Họ làm hỏng mọi cuộc tình lãng mạn khi cố gắng biến cuộc tình thành vĩnh cửu. Nó cũng là một từ vô nghĩa nữa. Sự khác biệt duy nhất giữa đoạn tình chóng vánh và đam mê suốt đời là đoạn tình chóng vánh tồn tại dài hơn chút xíu.
Always! That is a dreadful word. It makes me shudder when I hear it. Women are so fond of using it. They spoil every romance by trying to make it last forever. It is a meaningless word, too. The only difference between a caprice and a life-long passion is that the caprice lasts a little longer.