Đây là bài kiểm tra không thể sai lầm. Hãy tưởng tượng bạn ở trong một tình huống chỉ có một mình, duy nhất một mình trên thế gian, và bạn được chọn một trong hai thứ: sách hay người. Tôi thường nghe người ta yêu quý sự cô độc của mình, nhưng đó chỉ bởi vì vẫn có con người ở đâu đó trên thế gian, dù là ở nơi xa xôi. Tôi không biết gì về sách khi tôi rời khỏi bụng mẹ, và tôi sẽ chết không phải với sách mà với bàn tay của một người khác trong tay mình. Thực ra tôi đôi lúc vẫn đóng cửa và đắm mình trong sách, nhưng chỉ bởi tôi có thể lại mở cửa và thấy có người nhìn mình.
Here is the infallible test. Imagine yourself in a situation where you are alone, wholly alone on earth, and you are offered one of the two, books or men. I often hear men prizing their solitude but that is only because there are still men somewhere on earth even though in the far distance. I knew nothing of books when I came forth from the womb of my mother, and I shall die without books, with another human hand in my own. I do, indeed, close my door at times and surrender myself to a book, but only because I can open the door again and see a human being looking at me.
Có phải cái chết là giấc ngủ sau cùng? Thưa không, nó là sự tỉnh giấc cuối cùng.
Ruốt cuộc, mỗi tên sát nhân khi xuống tay đều mạo hiểm sẽ phải gặp cái chết kinh khủng nhất, trong khi những kẻ giết hắn chẳng mạo hiểm gì hơn ngoài sự thăng chức của mình.
After all, every murderer when he kills runs the risk of the most dreadful of deaths, whereas those who kill him risk nothing except promotion.
Diễn viên giỏi nhất là diễn viên đóng vở hài kịch cuộc đời một cách hoàn hảo, một điều tôi luôn mong mỏi mình làm được. Đi hay, nói hay, khóc hay, cười hay, và chết hay, tất cả đều đơn thuần là diễn kịch, bởi vì trong mỗi người, có linh hồn bất tử ngu xuẩn và đáng sợ, kẻ là chân thật – kẻ không thể diễn, kẻ không ngừng duy trì cuộc chống đối vô tận nhưng vô thanh chống lại những dối trá của cơ thể.
The finest actor is he who play the comedy of life perfectly, as i aspire to do. To walk well, talk well, weep well, laugh well and die well, it is all pure acting, because in every man there is the dumb dreadful immortal spirit who is real- who cannot act, who-is and who steadily maintains an infinite though speechless protest against the body’s lies.
One must work and dare if one really wants to live.
Anh phải lao động và táo bạo nếu anh thực sự muốn sống.
Sự ngu xuẩn không thể được chữa trị. Sự ngu xuẩn là tội tử hình chung duy nhất; hình phạt là cái chết. Không thể kháng án, và bản án được tự động thi hành, không hề khoan thứ.
Stupidity cannot be cured. Stupidity is the only universal capital crime; the sentence is death. There is no appeal, and execution is carried out automatically and without pity.