Trong tất cả những võ đoán phi lý của con người về con người, không gì vượt qua được những lời chỉ trích về thói quen của người nghèo đến từ những kẻ ở nhà đẹp, mặc đồ ấm, có ăn uống ngon lành.
Of all the preposterous assumptions of humanity over humanity, nothing exceeds most of the criticisms made on the habits of the poor by the well-housed, well-warmed, and well-fed.
Về cơ bản, nếu chúng ta muốn định hướng cuộc sống của mình, chúng ta phải kiểm soát những hành động nhất quán của mình. Định hình cuộc đời ta không phải điều ta thỉnh thoảng mới làm, mà là điều mà ta thường xuyên làm.
In essence, if we want to direct our lives, we must take control of our consistent actions. It’s not what we do once in a while that shapes our lives, but what we do consistently.
Đức hạnh là kết quả của thói quen. Chúng ta chính trực nhờ làm những hành động chính trực, ôn hòa vì làm những hành động ôn hòa, can đảm nhờ làm những hành động can đảm.
Moral excellence comes about as a result of habit. We become just by doing just acts, temperate by doing temperate acts, brave by doing brave acts.
Bạn có thể ép buộc mình tỏ ra lịch sự, hạnh phúc và nhiệt tình với bất cứ ai bạn gặp. Sau khi bạn buộc mình làm thế một thời gian ngắn… nó trở thành thói quen.
You can literally force yourself to be courteous, happy and enthusiastic with every person you meet. After you have forced yourself to be so for a short period of time… the habit takes over.
Thế giới mà bạn đang sống không được quyết định chủ yếu bằng những điều kiện và hoàn cảnh bên ngoài. Nó được quyết định bởi những suy nghĩ chiếm lĩnh tâm trí bạn theo thói quen.
The world in which you live is not primarily determined by outward conditions and circumstances but by the thoughts that habitually occupy your mind.
Sự ưu việt là một sở trường đạt được nhờ rèn luyện và tạo thành tập tính. Chúng ta không hành động đúng vì chúng ta có ưu điểm hay sự ưu việt, mà chúng ta có chúng vì đã hành động đúng. Chúng ta là điều chúng ta làm lặp đi lặp lại. Vì thế, sự ưu việt không phải là một hành động, mà là một thói quen.
Excellence is an art won by training and habituation. We do not act rightly because we have virtue or excellence, but we rather have those because we have acted rightly. We are what we repeatedly do. Excellence, then, is not an act but a habit.