Ta không thể chỉ sống vì mình. Hàng ngàn sợi chỉ kết nối ta với đồng loại; và giữa những sợi chỉ ấy, những sợi tình cảm, hành động của ta trở thành nguyên nhân, và chúng quay lại với ta là hệ quả.
We cannot live only for ourselves. A thousand fibers connect us with our fellow men; and among those fibers, as sympathetic threads, our actions run as causes, and they come back to us as effects.
Ta hãy cất tiếng nói, dù thể hiện tất cả các điểm yếu và khiếm khuyết, bởi có điểm yếu, và biết điều đó, và bộc lộ nó không phải khoe khoang và không phải suy tính trước, cũng là một dấu hiệu của sự mạnh mẽ.
Let us speak, though we show all our faults and weaknesses, – for it is a sign of strength to be weak, to know it, and out with it – not in a set way and ostentatiously, though, but incidentally and without premeditation.
Trong tất cả những võ đoán phi lý của con người về con người, không gì vượt qua được những lời chỉ trích về thói quen của người nghèo đến từ những kẻ ở nhà đẹp, mặc đồ ấm, có ăn uống ngon lành.
Of all the preposterous assumptions of humanity over humanity, nothing exceeds most of the criticisms made on the habits of the poor by the well-housed, well-warmed, and well-fed.