Khi còn bé, lúc nào cũng ngóng trông lớn lên. Chờ đến một ngày thật sự trưởng thành, mới phát hiện ra bản thân càng hoài niệm thời còn thơ bé. Vô tri cũng là một loại đặc quyền, yêu có thể lớn tiếng nói ra, đau lòng có thể khóc to, không cần quan tâm đến cảm nhận của người khác, lại càng không biết dùng nụ cười giả tạo duy trì sự kiên cường đang lung lay sắp sụp vỡ. Không biết gì thật tốt!
Tuổi thơ không có sách- sẽ là không có tuổi thơ. Điều đó giống như bị đuổi khỏi cái nơi thần kỳ mà bạn có thể tới và tìm được niềm vui quý hiếm nhất.
A childhood without books – that would be no childhood. That would be like being shut out from the enchanted place where you can go and find the rarest kind of joy.
Trong tuổi thơ của mỗi chúng ta đều có một khu vườn, chốn quyến rũ – nơi màu sắc tươi thắm hơn, làn gió thổi nhẹ nhàng hơn và buổi sớm mai cũng ngát hương hơn – mà chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại trong đời.
There is a garden in every childhood, an enchanted place where colors are brighter, the air softer, and the morning more fragrant than ever again.