Vào một thời khắc nào đó, chúng ta đều tưởng rằng bản thân đã trưởng thành rồi. Thế nhưng cho đến một ngày, cuối cùng mới nhận ra, hàm nghĩa của từ “trưởng thành” còn bao gồm dũng cảm, trách nhiệm, kiên cường và bắt buộc phải có hy sinh. Đối mặt với cuộc sống này, chúng ta mãi mãi chỉ là những đứa trẻ. Thực ra, trước khi thực sự trưởng thành, chúng ta đều không hiểu được thế nào là yêu và được yêu.
Tính kiêu căng tự đại neo chắc trong trái tim con người đến nỗi một người lính, một thường dân đi theo quân đội, một người đầu bếp hay một người gác cổng cũng sẽ khoe khoang và muốn sự thán phục, và thậm chí ngay cả các triết gia cũng muốn nó; những người viết chống lại nó muốn có được danh vọng vì đã viết hay, những người đọc muốn có được danh vọng vì đã đọc, và có lẽ chính tôi người viết những dòng này cũng muốn điều đó.
Vanity is so firmly anchored in man’s heart that a soldier, a camp follower, a cook or a porter will boast and expect admirers, and even philosophers want them; those who write against them want to enjoy the prestige of having written well, those who read them want the prestige of having read them, and perhaps I who write this want the same thing.
Trong tiệc rượu chẳng nói năng quấy phá thì đúng là bậc quân tử, đối với tiền bạc đâu đó phân minh thì đó là bậc đại trượng phu.
Muốn thực hiện được những việc lớn, thì phải sống như là không bao giờ chết được.
Tôi đã sống tám mươi năm trong đời và tôi chẳng biết điều gì, ngoài việc cam chịu và tự bảo mình rằng côn trùng sinh ra là để cho nhện nuốt lấy, và con người sinh ra để bị tàn phá bởi sự đau khổ.
I have lived eighty years of life and know nothing for it, but to be resigned and tell myself that flies are born to be eaten by spiders and man to be devoured by sorrow.
Con người yêu sự độc lập bởi nó bảo vệ họ không bị người khác khống chế và hạ nhục, và vì thế cho phép họ giữ được lòng kiêu hãnh. Họ căm ghét sự độc lập, bởi nó buộc họ phải dựa vào những khả năng và tài nguyên của bản thân, và vì thế khiến họ phải đối mặt với khả năng trở thành thấp kém.
Men love liberty because it protects them from control and humiliation from others, and thus affords them the possibility of dignity. They loathe liberty because it throws them back on their own abilities and resources, and thus confronts them with the possibility of insignificance.
Hành động là đóa hoa của tư duy; và niêm vui nỗi buồn là quả của nó; vậy nên con người thu hoạch từ sự chăm nom của chính mình thành quả ngọt ngào hay chua chát.
Act is the blossom of thought; and joy and suffering are its fruits; thus does a man garner in the sweet and biter fruitage of his own husbandry.
Là con người, sự vĩ đại của chúng ta không nằm nhiều ở việc cải tạo thế giới – đó là thần thoại của thời đại nguyên tử – mà nằm ở khả năng ta cải tạo chính mình.
As human beings, our greatness lies not so much in being able to remake the world – that is the myth of the atomic age – as in being able to remake ourselves.