Happiness, whether in despotism or democracy, whether in slavery or liberty, can never be found without virtue.
Hạnh phúc, cho dù dưới chế độ chuyên quyền hay dân chủ, cho dù trong sự nô lệ hay tự do, không bao giờ đạt được nếu ta không có đạo đức.
Chừng nào còn sống và tự do, con người sẽ bằng cách này hay cách khác tìm kiếm những gì mang lại cho mình hạnh phúc, và vì vậy, sự sống, tự do và sự theo đuổi hạnh phúc về cơ bản là một. Nhưng sự theo đuổi hạnh phúc tự nó đã là một nghệ thuật. Tìm kiếm nó chưa chắc đã tìm thấy nó, và sự thất bại có thể phá hủy cả tự do và sự sống.
So long as man is alive and free, he will, in one way or another, seek that which gives him pleasure, hence life, liberty, and the pursuit of happiness are in essence the same. But the pursuit of happiness is an art in itself. To seek it is not necessarily to find it, and failure may destroy both liberty and life.
Nếu bạn nghĩ rằng giáo viên của mình thật hắc ám thì hãy đợi đến khi bạn làm việc dưới trướng một ông chủ. Rồi bạn sẽ thấy với ông ta thì không có khái niệm nhiệm kỳ nắm quyền
Trên thế giới này sẽ không có một người đàn ông nào cả đời đưa bạn đi làm rồi đón bạn về, cũng không có người đàn ông nào cả đời không nói dối bạn. Thế nhưng sẽ có một người đàn ông cả đời này ở bên cạnh bạn, không bao giờ rời xa bạn. Hãy nhớ rằng, đã là con người, thì ai cũng sẽ có lúc lười biếng, dễ dãi, ai cũng có khuyết điểm. Đừng bao giờ đối với ai đó ôm ấp quá nhiều kỳ vọng không thực tế. Đàn ông tốt hay không phải xem kỳ vọng của bạn đối với anh ta cao hay thấp. Kỳ vọng ít một chút, bạn sẽ sống hạnh phúc hơn một chút.
Bạo lực chỉ có thể được che đậy với một lời nói dối, và lời nói dối chỉ có thể được duy trì nhờ bạo lực. Ai từng đem bạo lực ra làm cách thức rồi chắc chắn sẽ buộc phải lấy dối trá làm nguyên tắc.
[7 điều chú ý khi nhìn nhận một người]
1. Nhìn vào bạn bè của anh ta, xem họ là những người như thế nào?
2. Nhìn vào cách anh ta tiêu tiền, tiêu tiền vào những việc gì?
3. Nhìn vào cách anh ta nói chuyện, để ý tâm tình lẫn cách nhìn nhận mọi sự việc.
4. Nhìn vào sở thích và đam mê của anh ta.
5. Để ý xem anh ta có tôn trọng người khác hay không?
6. Nhìn vào thái độ đối với chuyện nhỏ nhặt bình thường của anh ta.
7. Nhìn vào chuẩn mực đạo đức và sự thành thật của con người anh ta.
1. Ai đối tốt với tôi, nhất định tôi sẽ đối xử tốt với người đó.
2. Chỉ cần bạn coi tôi là người quan trọng, việc của bạn chính là việc của tôi.
3. Đối phương làm rõ ràng mọi chuyện, nhất định tôi sẽ không tính toán điều gì.
4. Kết giao bạn bè thì sẽ đối xử thật tình, không bao giờ đùa cợt xấu tính.
5. Không bao giờ giả dối, ai đối tốt với tôi tự tôi hiểu.
6. Nếu như đối phương là người quan trọng, gặp chuyện không cần nói, tôi nhất định sẽ giúp đỡ.
7. Đời người khó đoán, tôi chẳng thể khiến tất cả mọi người đều yêu thích mình.
Có lẽ, mỗi một người phụ nữ cho dù là kĩ nữ bán rẻ tiếng cười để mưu sinh, cũng không muốn nhớ lại cả một quá trình – mắt mở trừng trừng chứng kiến tôn nghiêm của mình bị người ta giẫm đạp như vậy.
Nếu anh ta luôn nói lời đáng tin, một lần nói sai người khác cũng tha thứ; nếu anh ta luôn thích bịa đặt, dù nói thật cũng bị người khác cho là dối trá.
Con người hành động tàn bạo chừng nào hậu quả của nhận thức chỉ xuất hiện qua nguyên tắc trí nhớ, cũng giống như những bác sĩ thực nghiệm chỉ có thực hành mà thiếu đi lí thuyết.
Men act like brutes in so far as the sequences of their perceptions arise through the principle of memory only, like those empirical physicians who have mere practice without theory.
Chân lý và đạo đức là hai người bạn thân. Bạn muốn làm nhà văn, nhà nghệ thuật? Hãy làm một người có đạo đức trước.
Một người bị gọi là tự tư tự lợi không phải là vì anh ta tìm kiếm lợi ích cho mình, mà là anh ta thường hay quên mất lợi ích của người khác.