Tôi tự nhủ: tôi sáng suốt hơn người này; cả hai chúng tôi có lẽ đều chẳng ai biết thứ gì thật sự tốt, nhưng anh ta nghĩ mình có tri thức trong khi thực ra là không, còn tôi không có tri thức và không nghĩ mình có.
I thought to myself: I am wiser than this man; neither of us probably knows anything that is really good, but he thinks he has knowledge, when he has not, while I, having no knowledge, do not think I have.
Khi người sáng suốt không hiểu, anh ta nói: “Tôi không hiểu.” Kẻ khờ và kẻ không được giáo dục xấu hổ về sự ngu dốt của mình. Họ im lặng trong khi câu hỏi có thể đem đến cho họ tri thức.
When a wise man does not understand, he says: “I do not understand.” The fool and the uncultured are ashamed of their ignorance. They remain silent when a question could bring them wisdom.