Bởi nếu không có tình yêu, ta sẽ mất đi ý chí để sống. Sức sống thể xác và tinh thần của ta sụt giảm, khả năng chống chọi của ta yếu đi, và ta khuất phục trước những căn bệnh thường là chí tử. Ta có thể trốn thoát cái chết thực sự, nhưng những gì còn lại chỉ là sự tồn tại kém cỏi và khô cằn, tinh thần đói khát tới mức chỉ có thể gọi ta là nửa sống.
For without love we will lose the will to live. Our mental and physical vitality is impaired, our resistance is lowered, and we succumb to illnesses that often prove fatal. We may escape actual death, but what remains is a meager and barren existence, emotionally so impoverished that we can only be called half alive.
Nếu anh chưa từng gặp em, anh sẽ không thích em
Nếu anh chưa từng thích em, anh sẽ không yêu em
Nếu anh chưa từng yêu em, anh sẽ không nhớ em
Nhưng anh đã yêu, đang yêu và sẽ mãi mãi luôn yêu em
If I had never met you, I wouldn’t like you
If I had never liked you, I wouldn’t love you
If I never loved you I wouldn’t miss you
But I did, I do, and always will.
Tại sao chúng ta lại thích một người?
Có thể ban đầu là do ngưỡng mộ, sau đó dần dần bị hấp dẫn; cũng có thể là do mới gặp đã thấy hợp, rất muốn gần gũi hơn với người ấy. Tâm tình khi đó cũng thay đổi, bắt đầu trở nên thất thường, thi thoảng sẽ bất giác nhớ về người ấy, cảm thấy rất ngọt ngào, rồi thẫn thờ, cười ngây ngốc, bỗng muốn thay đổi bản thân mình…
Tình yêu thực ra bất quá cũng chỉ là một loại cảm giác trong thất tình lục dục của loài người, được người ta ca tụng quá lời mà thôi, vì sao ai cũng xem nó như sinh mệnh của mình như vậy? Không dùng cuộc đời mình tuẫn táng theo thì không chịu nổi sao? Ta lạnh lùng nhìn, lạnh lùng cười! Cười những kẻ lãng phí cuộc đời mình cho tình yêu kia, những kẻ vì cái cảm giác hư vô mờ ảo đó mà bị rơi vào những lo toan trong cuộc sống thường nhật kia, cảm thấy thật đáng sợ. Cuộc sống như thế, có đáng không? Đúng là lãng phí cuộc đời!
Trong cuộc sống của người đàn ông tình yêu chỉ chiếm một bộ phận rất nhỏ, cho dù anh hoàn toàn cho đi bộ phận nhỏ này, cho dù bộ phận nhỏ này hoàn toàn bị phá hủy thì anh vẫn có thể làm việc, sinh hoạt bình thường, hưởng thụ và phát triển mọi thứ thậm chí còn tuyệt vời hơn trong quá khứ. Không giống như phụ nữ, tình yêu đã chiếm hoàn toàn cơ thể và linh hồn họ, chỉ cần một sự thay đổi nho nhỏ cũng có thể khiến họ đau cả đời.
Cảm giác thiếu an toàn là cảm giác tồi tệ nhất mà những cặp tình nhân có thể cảm thấy: đôi khi ngay cuộc hôn nhân buồn tẻ không tình yêu cũng còn tốt đẹp hơn. Cảm giác thiếu an toàn vặn vẹo ý nghĩa và đầu độc lòng tin tưởng.
Insecurity is the worst sense that lovers feel: sometimes the most humdrum desireless marriage seems better. Insecurity twists meanings and poisons trust.
Tình yêu giống như viên ngọc đẹp, những thứ chưa được mài giũa thì vẫn có những vết rạn nứt tự nhiên, không thể hoàn mỹ không trầy xước được. Vết nứt vẫn không làm ngọc mất đi vẻ đẹp, tiếp nhận nó, đó mới là quá trình học yêu. Tình yêu của mỗi người dường như đều đi từ hoàn mỹ đến chỗ không hoàn mỹ, rồi lại quay trở về với sự hoàn mỹ, trong quá trình đó, không ngừng có những biến đổi khó lường, trong quá trình biến đổi khó lường đó luôn có những thăng hoa.