Có người có mãi mãi, có người chỉ có một ngày. Tình yêu không phải là thứ bạn có thể đo đếm. Chẳng gì mãi mãi… mãi mãi chỉ là sự dối trá mà thôi. Tất cả những gì ta có nằm giữa lời chào và lời tạm biệt.
Some have forever, some just a day. Love isn’t something you measure. Nothing’s forever… forever is a lie. All we have is between hello and good-bye.
Tôi mừng vì chúng ta có thời gian ở bên nhau chỉ để cười và hát một bài hát, dường như chúng ta vừa mới bắt đầu, và trước khi bạn nhận ra, thời gian ta ở bên nhau đã trôi qua.
I’m glad we had the times together just to laugh and sing a song, seems like we just got started and then before you know it, the times we had together were gone.
Đừng âu sầu khi nói lời tạm biệt, lời tạm biệt là cần thiết trước khi ta có thể gặp lại nhau, và gặp lại nhau, cho dù sau khoảng thời gian ngắn ngủi hay sau cả một đời, là điều chắc chắn sẽ xảy ra với những người bạn hữu.
Don’t be dismayed at goodbyes, a farewell is necessary before you can meet again and meeting again, after moments or lifetimes, is certain for those who are friends.
Đừng bao giờ tạm biệt khi bạn vẫn còn muốn thử, đừng bao giờ từ bỏ nếu bạn vẫn cảm thấy mình làm được. Đừng bao giờ nói mình không còn yêu người đó nữa nếu bạn không thể buông tay.
Never say goodbye when you still want to try, never give up when you still feel you can’t take it. Never say you don’t love the person anymore when you can’t let go.
Tôi phát hiện ra rằng lời tạm biệt sẽ luôn luôn làm ta đau khổ, ảnh chụp sẽ không bao giờ thay thế được trải nghiệm thực sự, kỷ niệm buồn hay vui đều mang đến nước mắt, và ngôn từ không bao giờ có thể thay thế cảm xúc.
I’ve learned that good-byes will always hurt, pictures will never replace having been there, memories good and bad will bring tears, and words can never replace feelings.