Những lạc thú của tình yêu là nỗi đau trở thành đáng khao khát, nơi mà ngọt ngào và đau khổ hòa lẫn, và bởi vậy tình yêu là sự điên rồ tự nguyện, là thiên đường trong địa ngục, và địa ngục chốn cõi tiên – nói ngắn gọn, là sự hài hỏa của những khao khát đối lập, tiếng cười buồn thảm, viên kim cương mềm mại.
The pleasures of love are pains that become desirable, where sweetness and torment blend, and so love is voluntary insanity, infernal paradise, and celestial hell – in short, harmony of opposite yearnings, sorrowful laughter, soft diamond.
Tình yêu giống như viên ngọc đẹp, những thứ chưa được mài giũa thì vẫn có những vết rạn nứt tự nhiên, không thể hoàn mỹ không trầy xước được. Vết nứt vẫn không làm ngọc mất đi vẻ đẹp, tiếp nhận nó, đó mới là quá trình học yêu. Tình yêu của mỗi người dường như đều đi từ hoàn mỹ đến chỗ không hoàn mỹ, rồi lại quay trở về với sự hoàn mỹ, trong quá trình đó, không ngừng có những biến đổi khó lường, trong quá trình biến đổi khó lường đó luôn có những thăng hoa.
Thứ đối lập với tình yêu không phải là thù hận. Thứ đối lập với thù hận không phải là tình yêu. Thứ đối lập với cả hai là sự thờ ơ. Không quan tâm tới bất cứ điều gì, dù là tiêu cực hay tích cực.
The opposite of love is not hate. The opposite of hate is not love. The opposite of both is indifference. Lack of caring for anything at all, positive or negative.
Có thể nhiều năm về sau em sẽ quên mất hình dáng anh, quên cả những chi tiết đã trải qua, quên luôn bản thân đã từng vì anh mà cố gắng. Những hồi ức tốt đẹp rồi cũng bị tương lai làm phai mờ, nhưng cho dù có qua bao nhiêu thời gian đi nữa thì em vẫn không sao quên được tâm trạng thưở đầu khi yêu anh.
Làm thế nào mà môi họ gặp nhau? Làm thế nào mà chim hót, tuyết tan, hoa hồng nở và bình minh bừng sáng sau những hàng cây ảm đạm trên đỉnh đồi đang run rẩy? Một nụ hôn, và chỉ vậy thôi.
How did it happen that their lips came together? How does it happen that birds sing, that snow melts, that the rose unfolds, that the dawn whitens behind the stark shapes of trees on the quivering summit of the hill? A kiss, and all was said.
Yêu thực sự, cũng không phải là cùng nhau trải qua phong hoa tuyết nguyệt môi chạm môi, tay nắm tay. Mà là biết người đó cần gì, yên lặng làm, hiểu được tâm sự của người đó, lẳng lặng lắng nghe người đó nói… Cũng không cần thề thốt thiên trường địa cửu, biển cạn đá mòn, chỉ cần lúc mình vui vẻ, cũng có thể nghe thấy tiếng người đó cười…