Tác giả: Rainer Maria Rilke

Thứ nỗi buồn duy nhất nguy hiểm và không lành mạnh là thứ nỗi buồn chúng ta mang theo ra bên ngoài để dùng âm thanh nhấn chìm nó; như bệnh dịch được chữa trị một cách thiển cận và ngu dốt, chúng chỉ thu mình lại và sau thời gian ngắn lại bùng lên khủng khiếp hơn nhiều; và dồn lại trong chúng ta và là sự sống, sự sống không được sống, bị phủ nhận và đánh mất, sự sống có thể khiến ta chết.
The only sadnesses that are dangerous and unhealthy are the ones that we carry around in public in order to drown them out with the noise; like diseases that are treated superficially and foolishly, they just withdraw and after a short interval break out again all the more terribly; and gather inside us and are life, are life that is unlived, rejected, lost, life that we can die of.

Tác giả:
Từ khóa:

Anh không quá già
và không quá muộn
để trầm mình vào chiều sâu tư tưởng
nơi cuộc đời bình thản cho anh
bí mật của mình
You are not too old
and it is not too late
to dive into your increasing depths
where life calmly gives out
it’s own secret

Tác giả:
Từ khóa: ,

Tại sao bạn lại muốn xóa bỏ khỏi cuộc đời mình mọi nỗi bực bội, đau khổ và phiền muộn, vì rốt cuộc bạn đâu biết chúng đang dựng lên những gì trong mình? Tại sao bạn lại muốn hành hạ mình với câu hỏi chuyện này vì sao lại xảy ra và rồi sẽ dẫn tới đâu? Vì bạn biết đấy, rốt cuộc bạn đang ở giữa những chuyển dịch, và bạn mong muốn không gì hơn ngoài thay đổi. Nếu có gì không lành mạnh trong phản ứng của mình, hãy nhớ rằng bệnh tật là cách mà một sinh vật tự giải thoát khỏi những thứ xa lạ; và bạn đơn giản phải giúp nó để ốm, để đón nhận toàn bộ cơn bệnh và phát bệnh cùng nó, bởi đó là cách duy nhất để khỏe mạnh hơn.
Why do you want to shut out of your life any uneasiness, any misery, any depression, since after all you don’t know what work these conditions are doing inside you? Why do you want to persecute yourself with the question of where all this is coming from and where it is going? Since you know, after all, that you are in the midst of transitions and you wished for nothing so much as to change. If there is anything unhealthy in your reactions, just bear in mind that sickness is the means by which an organism frees itself from what is alien; so one must simply help it to be sick, to have its whole sickness and to break out with it, since that is the way it gets better.

Tác giả:
Từ khóa: ,

Không có lớp học dạy đời cho những người mới bắt đầu; luôn luôn bạn sẽ buộc phải ứng phó với điều khó khăn nhất ngay lập tức.
There are no classes in life for beginners; right away you are always asked to deal with what is most difficult.

Tác giả:
Từ khóa: ,

Đừng cho rằng người đang an ủi bạn bây giờ sống không phiền não giữa những ngôn từ khẽ khàng và đơn giản đôi khi đem lại điều tốt lành cho bạn. Cuộc đời anh ta có thể cũng chứa đựng nhiều phiền muộn và đau khổ, thậm chí còn vượt xa bạn. Vì nếu không phải thế, hẳn anh ta đã không bao giờ tìm được những ngôn từ đó.
Do not assume that he who seeks to comfort you now, lives untroubled among the simple and quiet words that sometimes do you good. His life may also have much sadness and difficulty, that remains far beyond yours. Were it otherwise, he would never have been able to find these words.

Tác giả:
Từ khóa:

Cuộc hành trình duy nhất là cuộc hành trình vào nội tâm.
The only journey is the journey within.

Tác giả:
Từ khóa:

Có lẽ tất cả những con rồng trong đời ta đều chỉ là những nàng công chúa chờ thấy ta hành động với lòng can đảm và sự tốt đẹp. Có lẽ mọi thứ khiến ta thấy sợ hãi, về bản chất sâu xa nhất là điều gì đó bất lực đang mong chờ tình yêu của chúng ta.
Perhaps all the dragons in our lives are princesses who are only waiting to see us act, just once, with beauty and courage. Perhaps everything that frightens us is, in its deepest essence, something helpless that wants our love.

Tác giả:
Từ khóa:

Mùa xuân đã trở lại. Trái đất giống như đứa trẻ biết làm thơ.
Spring has returned. The Earth is like a child that knows poems.

Tác giả:
Từ khóa:

Bản chất một người không phụ thuộc vào cuộc nói chuyện gần nhất mà thể hiện trong toàn bộ mối quan hệ.
A person isn’t who they are during the last conversation you had with them – they’re who they’ve been throughout your whole relationship.

Tác giả:
Từ khóa: ,

Đây là điều được dạy cho chúng ta: ngã, kiên nhẫn tin tưởng vào sức nặng của mình. Thậm chí con chim cũng làm được điều đó trước khi có thể bay.
This is what the things can teach us: to fall, patiently to trust our heaviness. Even a bird has to do that before he can fly.

Tác giả:
Từ khóa:

This is the miracle that happens every time to those who really love: the more they give, the more they possess.
Có điều kỳ diệu xảy đến với những người thực sự biết yêu thương: họ càng cho nhiều, họ càng có nhiều.

Tác giả:

Love consists in this, that two solitudes protect and touch and greet each other.

Tác giả:

Có điều kỳ diệu xảy đến với những người thực sự biết yêu thương: họ càng cho nhiều, họ càng có nhiều.
This is the miracle that happens every time to those who really love: the more they give, the more they possess.

Once the realization is accepted that even between the closest human beings infinite distances continue, a wonderful living side by side can grow, if they succeed in loving the distance between them which makes it possible for each to see the other whole against the sky.

Tác giả:

Điều cần thiết cuối cùng là đây: sự cô độc, sự cô độc lớn trong nội tâm. Đi sâu vào bản thân mình hàng giờ mà không gặp ai cả – đây là điều cần phải đạt được.
The necessary thing is after all but this; solitude, great inner solitude. Going into oneself for hours meeting no one – this one must be able to attain.

Tác giả:
Từ khóa: ,

Hoa hồng, ôi vẻ hai mặt trắng trong, đỏng đảnhLàm một giấc mộng không của ai dưới gánh nặng của bao đời.
Rose, oh reiner Widerspruch, Lust,Niemandes Schlaf zu sein unter soviel Lidern.

Tác giả:
Từ khóa:

Love consists in this, that two solitudes protect and touch and greet each other.

Tác giả:

Nếu chúng ta đầu hàng trí tuệ của trái đất, chúng ta có thể vươn lên bén rễ như cây.
If we surrendered to earth’s intelligence we could rise up rooted, like trees.

Tác giả:
Từ khóa:

Tôi thấy rằng nỗi buồn phần lớn là những phút giây căng thẳng mà chúng ta thấy tê liệt vì không còn nghe được những cảm xúc kinh ngạc của mình đang sống. Bởi chúng ta đơn độc với sự hiện diện xa lạ đã bước vào mình; bởi mọi thứ ta tin tưởng và quen thuộc bị lấy mất trong chốc lát; bởi chúng ta đứng giữa sự dịch chuyển khiến ta không thể đứng yên. Vì thế mà khi nỗi buồn qua đi: sự hiện diện mới bên trong, sự hiện diện được bổ sung, đã bước vào tim ta, bước vào căn phòng sâu nhất và thậm chí không còn ở đó – đã ở trong máu ta rồi. Và ta không biết nó là gì. Ta có thể dễ dàng tin rằng không có điều gì xảy ra, và dù vậy ta đã thay đổi, như một ngôi nhà thay đổi vì khách đã bước vào. Chúng ta không thể nói ai đã đến, có lẽ sẽ không bao giờ biết được, nhưng có nhiều dấu hiệu cho thấy tương lai đã bước vào ta theo cách này để có thể thay đổi trong ta từ rất lâu trước khi nó xảy ra. Và vì thế điều quan trọng là chúng ta cần ở một mình và chú tâm khi buồn: bởi khoảng khắc tưởng chừng như không biến cố và bất động mà tương lai tiến vào ta gần với cuộc đời hơn bất cứ thời điểm ồn ào ngẫu nhiên nào mà nó xảy ra từ bên ngoài. Ta càng lặng yên, ta càng kiên nhẫn và rộng mở trong nỗi buồn của mình, sự hiện diện mới càng tiến vào trầm lặng và sâu lắng, và nó càng thuộc về ta và trở thành vận mệnh của ta nhiều hơn.
It seems to me that almost all our sadnesses are moments of tension, which we feel as paralysis because we no longer hear our astonished emotions living. Because we are alone with the unfamiliar presence that has entered us; because everything we trust and are used to is for a moment taken away from us; because we stand in the midst of a transition where we cannot remain standing. That is why the sadness passes: the new presence inside us, the presence that has been added, has entered our heart, has gone into its innermost chamber and is no longer even there, – is already in our bloodstream. And we don’t know what it was. We could easily be made to believe that nothing happened, and yet we have changed, as a house that a guest has entered changes. We can’t say who has come, perhaps we will never know, but many signs indicate that the future enters us in this way in order to be transformed in us, long before it happens. And that is why it is so important to be solitary and attentive when one is sad: because the seemingly uneventful and motionless moment when our future steps into us is so much closer to life than that other loud and accidental point of time when it happens to us as if from outside. The quieter we are, the more patient and open we are in our sadnesses, the more deeply and serenely the new presence can enter us, and the more we can make it our own, the more it becomes our fate.

Tác giả:
Từ khóa: ,

Nhưng ở đây có nhiều cái đẹp, bởi cái đẹp có nhiều ở khắp mọi nơi.
But there is much beauty here, because there is much beauty everywhere.

Tác giả:
Từ khóa:

Để con người có thể yêu thương lẫn nhau, có lẽ đó là nhiệm vụ khó khăn nhất của chúng ta, thử thách và minh chứng tối cao cuối cùng, việc mà mọi thứ khác đều chỉ là chuẩn bị.
For one human being to love another; that is perhaps the most difficult of all our tasks, the ultimate, the last test and proof, the work for which all other work is but preparation.

Tác giả:
Từ khóa:

Đó là tình yêu: Hai con người cô đơn đem lại cho nhau sự an toàn, chạm vào nhau và nói với nhau.
That’s love: Two lonely persons keep each other safe and touch each other and talk to each other.

Tác giả:
Từ khóa: ,