Những người khác nhau có những ý niệm khác nhau về điều tạo nên hạnh phúc, và sẽ theo đuổi nó tùy theo mong muốn cụ thể của mình, nhưng điều này tuyệt không làm thay đổi sự thật rằng sự hiện diện của nó xuất hiện ở toàn nhân loại.
Certainly people have different notions of what constitutes happiness, and will pursue it according to their particular appetites, but this in no way alters the fact that its presence is universal among mankind.
Một cá nhân chưa hề bắt đầu sống cho tới khi anh ta có thể vượt lên trên những hạn chế của cá nhân để đi tới những mối lo rộng hơn của toàn nhân loại.
An individual has not started living until he can rise above the narrow confines of his individualistic concerns to the broader concerns of all humanity.
Phần lớn lạc thú và nhiều những thứ được gọi là tiện nghi của cuộc sống không chỉ không thể thiếu mà còn là trở ngại tích cực cho bước tiến của nhân loại.
Most of the luxuries and many of the so-called comforts of life are not only not indispensable, but positive hindrances to the elevation of mankind.
Sáu sai lầm mà nhân loại cứ mãi phạm phải qua hàng thế kỷ: Tin rằng lợi ích cá nhân đạt được qua việc nghiền nát lợi ích của người khác; Lo lắng về những điều không thể thay đổi hay sửa chữa; Khăng khăng một việc là bất khả thì vì chúng ta không thể làm được nó; Từ chối bỏ qua những sở thích tủn mủn; Bỏ bê sự phát triển và tinh lọc tâm hồn; Cố gắng lôi kéo người khác tin và sống như bản thân mình.
Six mistakes mankind keeps making century after century: Believing that personal gain is made by crushing others; Worrying about things that cannot be changed or corrected; Insisting that a thing is impossible because we cannot accomplish it; Refusing to set aside trivial preferences; Neglecting development and refinement of the mind; Attempting to compel others to believe and live as we do.
Tôi thán phục cá nhân vì những khả năng cao nhất của họ khi là một cá nhân, và tôi căm ghét nhân loại vì thất bại trong việc sống xứng tầm của những khả năng đó.
I worship individuals for their highest possibilities as individuals and I loathe humanity for its failure to live up to these possibilities.
Về cơ bản tôi là một người lạc quan. Tôi không thể nói tính cách đó là bẩm sinh hay được dưỡng thành. Một phần của việc sống lạc quan là ngẩng đầu về phía mặt trời, chân bước lên phía trước. Có nhiều khoảng khắc tăm tối khi niềm tin của tôi vào nhân loại bị thử thách sâu sắc, nhưng tôi sẽ không, không thể trao mình cho tuyệt vọng. Con đường ấy lát bằng thất bại và cái chết.
I am fundamentally an optimist. Whether that comes from nature or nurture, I cannot say. Part of being optimistic is keeping one’s head pointed toward the sun, one’s feet moving forward. There were many dark moments when my faith in humanity was sorely tested, but I would not and could not give myself up to despair. That way lays defeat and death.
Nhân loại là giống loài buồn chán. Hầu hết mọi người bỏ phần lớn cuộc đời nỗ lực để sống, và chút tự do ít ỏi còn lại lấp đầy họ với nỗi sợ hãi tới mức họ tìm mọi cách để vứt bỏ nó.
The human race is a monotonous affair. Most people spend the greatest part of their time working in order to live, and what little freedom remains so fills them with fear that they seek out any and every means to be rid of it.
Chúng ta chỉ là một chủng loài khỉ tiến hóa cao trên một hành tinh nhỏ của một ngôi sao trung bình. Nhưng chúng ta có thể hiểu được vũ trụ. Điều đó khiến chúng ta rất đặc biệt.
We are just an advanced breed of monkeys on a minor planet of a very average star. But we can understand the universe. That makes us something very special.