Trên đời có một luật lệ, không phải được viết trong các văn bản mà được sản sinh trong trái tim chúng ta; một luật lệ đến với ta không phải qua đào tạo, phong tục, hay đọc sách, mà bắt nguồn, hấp thụ và nhận được từ chính tự nhiên; một luật lệ đến với ta không phải qua lý thuyết mà nhờ thực hành, không cần hướng dẫn mà nhờ trực giác bẩm sinh. Tôi muốn nói luật lệ đó là, nếu cuộc sống của ta chịu nguy hiểm từ các âm mưu, từ bạo lực, từ cướp bóc vũ trang hay từ kẻ thù, mọi phương thức tự bảo vệ bản thân đều đúng về mặt đạo đức.
There exists a law, not written down anywhere but inborn in our hearts; a law which comes to us not by training or custom or reading but by derivation and absorption and adoption from nature itself; a law which has come to us not from theory but from practice, not by instruction but by natural intuition. I refer to the law which lays it down that, if our lives are endangered by plots or violence or armed robbers or enemies, any and every method of protecting ourselves is morally right.
Tôi tự do, cho dù xung quanh tôi là những luật lệ gì. Nếu tôi thấy chúng có thể chấp nhận được, tôi chấp nhận chúng; nếu tôi thấy chúng quá khó chịu, tôi phá vỡ chúng. Tôi tự do bởi tôi biết bản thân tôi chịu trách nhiệm trước lương tri mình vì mọi điều tôi làm.
I am free, no matter what rules surround me. If I find them tolerable, I tolerate them; if I find them too obnoxious, I break them. I am free because I know that I alone am morally responsible for everything I do.
Trên thế gian này có luật lệ đạo đức đối với cả cá nhân và các tổ chức của con người. Bạn không thể nhân danh đất nước của mình để vi phạm những luật lệ này, mà vẫn hưởng thụ lợi ích của chúng như một cá nhân.
There is a moral law in this world which has its application both to individuals and organized bodies of men. You cannot go on violating these laws in the name of your nation, yet enjoy their advantage as individuals.