Chế độ ta là chế độ dân chủ, tư tưởng phải được tự do. Tự do là thế nào? Đối với mọi vấn đề, mọi người tự do bày tỏ ý kiến của mình, góp phần tìm ra chân lý. Khi mọi người đã phát biểu ý kiến, đã tìm thấy chân lý, lúc đó quyền tự do tư tưởng hóa ra quyền tự do phục tùng chân lý. Chân lý là cái gì có lợi cho Tổ quốc, cho nhân dân. Cái gì trái với lợi ích của Tổ quốc, của nhân dân tức là không phải chân lý. Ra sức phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân – tức là phục tùng chân lý.
Với nhân dân, quyền lực duy nhất là pháp luật; với cá nhân, quyền lực duy nhất là lương tâm.
Nếu cả quốc gia thật sự đã cảm thấy nhục nhã, vậy nó sẽ giống như con sư tử dưới hình dạng sâu đo, chuẩn bị lao về phía trước.
Cho phép chính quyền tiến vào thư viện của ta, cho dù bọc lông hay bọc vải kín kẽ thế nào, và cho phép họ bảo ta đọc thế nào, đọc cái gì, giá trị nào đặt lên điều ta đọc, là phá hủy tinh thần tự do, thứ là hơi thở của nơi tôn nghiêm ấy.
To admit authorities, however heavily furred and gowned, into our libraries and let them tell us how to read, what to read, what value to place upon what we read, is to destroy the spirit of freedom which is the breath of those sanctuaries.
Tự do tuyệt đối của một cá nhân là điên cuồng, tự do tuyệt đối của một quốc gia là hỗn loạn.
Pháp luật là vị quan tòa không biết nói, và quan tòa là pháp luật biết nói.
Nhân loại là giống loài buồn chán. Hầu hết mọi người bỏ phần lớn cuộc đời nỗ lực để sống, và chút tự do ít ỏi còn lại lấp đầy họ với nỗi sợ hãi tới mức họ tìm mọi cách để vứt bỏ nó.
The human race is a monotonous affair. Most people spend the greatest part of their time working in order to live, and what little freedom remains so fills them with fear that they seek out any and every means to be rid of it.
Khi giải quyết tranh chấp riêng tư, trước pháp luật, mọi người đều bình đẳng.
Tình yêu, việc làm, gia đình, tôn giáo, mỹ thuật, lòng ái quốc là những ngôn từ rỗng tuếch đối với kẻ đói ăn.