Tác giả: Romain Rolland (Pháp)

Một người trên con đường nghiên cứu khoa học đi đường vòng, phạm sai lầm hoàn toàn không phải là việc xấu, càng không phải là điều gì sỉ nhục, phải dũng cảm thừa nhận và sửa chữa sai lầm trong thực tế.

Sinh mệnh con người ở chỗ theo đuổi sự hoàn mĩ.

Chân lý và tổ quốc không thể tách rời nhau, chúng phải hợp làm một.

Trí tuệ đối với linh hồn, không thể thiếu được giống như mặt trời đối với thế giới. Nhưng tôi cảm thấy chủ tể linh hồn thần thánh vẫn là ý chí, ý chí là biểu hiện cao nhất của cuộc sống.

Một tâm hồn dũng cảm và chân thành, có thể dùng con mắt của mình để quan sát, dùng trái tim của mình để yêu thương, dùng lý trí của mình để phán đoán, không làm cái bóng mà làm người.

Hạnh phúc là một loại hương vị của linh hồn, là hòa âm của một trái tim ca hát, mà âm nhạc đẹp nhất của linh hồn là từ bi.

Trên thế giới chỉ có một chân lý, đó là trung thực với đời và thương yêu nó.

Tín ngưỡng không phải là một loại học vấn, tín ngưỡng là một loại hành vi, nó chỉ có ý nghĩa khi được thực hành.

Chỗ đáng quí của trí tuệ nhân loại nằm ở chỗ có thể phát huy sức mạnh trong đau khổ, thấy ánh sáng trong bóng tối, thấy hi vọng trong tuyệt vọng. Trong nghịch cảnh cũng có thể hóa giải thành thuận cảnh.

Tình yêu là một loại tín ngưỡng vĩnh cửu. Một người yêu là vì anh ta yêu, không vì lý do nào cả.

Tự do tuyệt đối của một cá nhân là điên cuồng, tự do tuyệt đối của một quốc gia là hỗn loạn.

Đau khổ đã cày xới lòng tin của bạn, đồng thời đã đào ra nguồn nước mới của sinh mệnh.

Tự do tuyệt đối của một cá nhân là điên cuồng, tự do tuyệt đối của một quốc gia là hỗn loạn.