Trên những bãi sông kia, có biết bao người sống như y, nhưng không bao giờ cưỡng lại đời mình. Đời họ là một đời tù đày. Nhưng cũng như một con trâu, họ vẫn cắm cúi kéo cày, ăn cỏ, chịu roi. Ở bên kia những cánh đồng bùn lầy, là rừng xanh, cuộc sống tự do, cỏ ngập sừng. Con trâu có lẽ cũng biết vậy, nhưng chẳng bao giờ dám đi, chẳng bao giờ nó dám dứt đứt sợi dây thừng. Cái gì giữ con trâu lại đồng bằng và ngăn người ta đến một cuộc đời rộng rãi hơn, đẹp đẽ hơn? Ấy là thói quen, lòng sợ hãi sự đổi thay, sợ hãi những cái gì chưa tới. Ấy thế mà trên đời này lại chẳng có cái gì tới hai lần. Sống tức là thay đổi.
Chuyến phiêu lưu của đời là học hỏi. Mục đích của đời là trưởng thành. Bản tính của đời là thay đổi. Thách thức của đời là vượt qua. Tinh túy của đời là quan tâm. Cơ hội của đời là phụng sự. Bí mật của đời là dám làm. Hương vị của đời là giúp đỡ. Vẻ đẹp của đời là cho đi.
The adventure of life is to learn. The purpose of life is to grow. The nature of life is to change. The challenge of life is to overcome. The essence of life is to care. The opportunity of like is to serve. The secret of life is to dare. The spice of life is to befriend. The beauty of life is to give.
Điều chúng ta có thể và nên thay đổi là bản thân mình: sự kiên nhẫn của mình, tính tự cao tự đại của mình (kể cả tự cao tự đại về trí óc), cảm nhận của mình về tổn thương, sự thiếu hụt của mình trong yêu thương và độ lượng. Tôi coi mọi nỗ lực khác để thay đổi thế giới, dù có xuất phát từ ý định cao đẹp nhất, đều chỉ là vô ích.
What we can and should change is ourselves: our impatience, our egoism (including intellectual egoism), our sense of injury, our lack of love and forbearance. I regard every other attempt to change the world, even if it springs from the best intentions, as futile.
Không cuộc hành trình của ai là trơn tru trôi chảy. Chúng ta ai cũng vấp ngã. Chúng ta ai cũng có những bước lùi. Đó chỉ là cách mà cuộc đời nói, ‘Đã đến lúc đổi hướng đi rồi’.
Nobody’s journey is seamless or smooth. We all stumble. We all have setbacks. It’s just life’s way of saying ‘Time to change course.’
Người mạnh không thể giúp kẻ yếu trừ phi kẻ yếu muốn được giúp đỡ, và thậm chí ngay cả khi đó, kẻ yếu cũng phải tự mình trở nên mạnh mẽ; anh ta phải dựa trên nỗ lực của chính mình để phát triển thứ sức mạnh mà anh ta ngưỡng mộ ở người khác. Không ai ngoài chính anh ta có thể thay đổi tình cảnh của anh ta.
A strong man cannot help a weaker unless the weaker is willing to be helped, and even then the weak man must become strong of himself; he must, by his own efforts, develop the strength which he admires in another. None but himself can alter his condition.
Ta hãy sôi sục trên cái vạc không thể lường trước, nỗi bối rối đầy mê hoặc, những thôi thúc làm thành món hổ lốn, phép màu bất diệt của ta – bởi tâm hồn phun ra điều kỳ diệu trong từng giây phút. Vận động và thay đổi là cốt lõi của con người; sự cứng nhắc là cái chết; sự an phận là cái chết; ta hãy nói điều xuất hiện trong đầu, lặp lại bản thân, đối lại bản thân, ném ra sự vô nghĩa ngông cuồng nhất, và đi theo những mộng tưởng tuyệt vời nhất mà không quan tâm thế giới làm gì hay nghĩ gì hay nói gì. Bởi chẳng có gì quan trọng ngoài cuộc sống.
Let us simmer over our incalculable cauldron, our enthralling confusion, our hotchpotch of impulses, our perpetual miracle – for the soul throws up wonders every second. Movement and change are the essence of our being; rigidity is death; conformity is death; let us say what comes into our heads, repeat ourselves, contradict ourselves, fling out the wildest nonsense, and follow the most fantastic fancies without caring what the world does or thinks or says. For nothing matters except life.
Nếu bạn muốn có nhiều hơn, bạn phải trở thành nhiều hơn.
Để mọi chuyện thay đổi, bạn phải thay đổi.
Để mọi chuyện trở nên tốt đẹp hơn, bạn phải trở nên tốt đẹp hơn.
Nếu bạn cải thiện, mọi thứ sẽ cải thiện cho bạn.
Nếu bạn tiến bộ, tiền bạc sẽ nhiều hơn; những mối quan hệ của bạn, sức khỏe của bạn, công việc của bạn và mọi ảnh hưởng bên ngoài sẽ phản chiếu sự tiến bộ đó một cách tương quan.
If you want to have more, you have to become more.
For things to change, you have to change.
For things to get better, you have to become better.
If you improve, everything will improve for you.
If you grow, your money will grow; your relationships, your health, your business and every external effect will mirror that growth in equal correlation.
Sự giàu sang có thể thay đổi bản tính của con người; và hiếm khi có ai đủ thận trọng để kháng cự sự giàu sang.
Prosperity can change man’s nature; and seldom is any one cautious enough to resist the effects of good fortune.Res secundae valent commutare naturam, et raro quisquam erga bona sua satis cautus est.
Nhận thức rằng hành động, cảm xúc và hành vi của chúng ta là kết quả của những hình ảnh và niềm tin của chính bản thân ta sẽ cho ta điểm tựa mà tâm lý luôn cần để thay đổi tính cách.
Realizing that our actions, feelings and behaviour are the result of our own images and beliefs gives us the level that psychology has always needed for changing personality.
Tôi không chấp nhận bất cứ công thức bất biến nào cho cuộc đời. Không quy tắc nhận thức trước nào thấy được trước mọi thứ có thể xảy ra trong đời mỗi người. Trong khi chúng ta sống, ta tiến bộ, và những điều ta tin thay đổi. Chúng phải thay đổi. Vậy nên tôi nghĩ ta nên sống với sự khám phá không ngừng này. Ta nên mở lòng với cuộc phiêu lưu này trong ý thức sống nâng cao. Ta nên đặt tất cả sự tồn tại trông cậy vào sự sẵn lòng khám phá và trải nghiệm
I do not accept any absolute formulas for living. No preconceived code can see ahead to everything that can happen in a man’s life. As we live, we grow and our beliefs change. They must change. So I think we should live with this constant discovery. We should be open to this adventure in heightened awareness of living. We should stake our whole existence on our willingness to explore and experience.
Tôi bắt đầu hiểu rằng sự đau khổ, thất vọng và sầu muộn không tồn tại để làm ta khốn khổ, hay coi rẻ ta, hay tước đoạt đi của ta sự tự tôn. Chúng ở đó để biến đổi ta và khiến ta trưởng thành.
I began to understand that suffering and disappointments and melancholy are there not to vex us or cheapen us or deprive us of our dignity but to mature and transfigure us.
Giả sử đời này dài tương đương một ngày thì khi bạn hai mươi mấy tuổi cũng chỉ hơn bảy giờ sáng mà thôi, đây là lúc cần ra khỏi nhà. Đừng lấy lý do “Không còn kịp nữa” mà trì hoãn thời điểm ấy. Chúng ta vẫn còn trẻ, vẫn có thể thất bại, có thể phạm sai lầm, có thể thất hứa, và còn có thể bắt đầu lại từ đầu. Tương lai vẫn chưa đến, hết thảy vẫn còn kịp, không gì là không thể thay đổi.