Khi trong tay bạn nắm chặt một vật gì mà không buông xuống, bạn chỉ có mỗi thứ này; nếu bạn chịu buông xuống, bạn mới có cơ hội chọn lựa những thứ khác. Nếu một người luôn khư khư với quan niệm của mình, không chịu buông xuống thì trí tuệ chỉ có thể đạt đến ở một mức độ nào đó mà thôi.
因为你自己的内心,放不下;当你手中抓住一件东西不放时,你只能拥有这件东西,如果你肯放下,你就有机会选择别的。人的心若执着于自己的观念,不肯放下,那么他的智慧也只能达到某种程度而已。
Đôi khi chúng ta cần phải buông bỏ một số điều trong cuộc sống để có chỗ cho điều tốt đẹp hơn. Hãy căng thẳng ít đi và sống nhiều hơn. Đừng lãng phí năng lượng, khi bạn có cơ hội để hạnh phúc.
Sometimes we need to let go of things in our lives to make room for better things. Stress less and live more. Don’t waste your energy, when you have the choice to be happy.
Tôi tự hỏi vì sao con người ta không thể chọn cách buông tay nhẹ nhàng khi không còn có thể chung sống, yêu thương nhau được nữa? Vì sao không trân quý, nâng niu khi mọi thứ còn đang nằm trong tầm tay, mà phải đợi đến khi yêu thương vụt mất mới thấy tiếc nuối trong nỗi bàng hoàng và điên cuồng níu giữ?
Sự thật là, trừ phi bạn buông xuống, trừ phi bạn tha thứ cho bản thân, trừ phi bạn tha thứ cho tình cảnh, trừ phi bạn nhận ra chuyện đã kết thúc, bạn không thể tiến lên.
The truth is, unless you let go, unless you forgive yourself, unless you forgive the situation, unless you realize that the situation is over, you cannot move forward.
Bất chấp tất cả đối xử tốt với một người, chỉ sợ làm sai người ấy liền không thích. Đó không phải là yêu mà là lấy lòng.
Sau khi chia tay phát hiện càng yêu đối phương nhiều hơn, không có người ấy liền sống không nổi. Đó không phải là yêu mà là không cam tâm.
Ra sức làm việc để thăng tiến, không muốn người khác phải khinh thường. Đó không phải là mạnh mẽ mà chính là sợ hãi.
Có rất nhiều người bị cảm xúc không chế, chỉ muốn nắm chặt mà không muốn buông tay. Nếu như mọi thứ đều muốn chiếm giữ thì thật sự sống sẽ rất mệt mỏi. Đôi lúc cần buông bỏ để biết thế nào là thoải mái.